NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 298

tôi không hề sống kiểu ấy! Chúng tôi không hề thấy cảm kích khi bọn trẻ
trở nên như thế. Chính bọn chúng tự giày vò cuộc đời mình.”

“Thật sao!” Gudrun thốt lên.
“Theo nhiều cách khác nhau. Nếu cô không để bọn trẻ đập tan những

chiếc bình trên bàn nước. Nếu cô không để bọn chúng lôi xềnh xệch lũ mèo
bằng một sợi dây quấn quanh cổ. Nếu cô không mang cho chúng bất cứ thứ
gì chúng yêu cầu, những món chết tiệt... Lập tức mắt mũi sẽ long sòng sọc
và bà mẹ xuất hiện, cao giọng hống hách: “Có chuyện gì với cậu ấy thế? Cô
đã làm gì với cậu ấy? Có chuyện gì vậy, con trai?” Rồi ngay lập tức, bà ta
sẽ vặn vẹo cô như thể một món đồ đang nằm dưới chân bà ta. Nhưng bà ta
không chà đạp được tôi. Tôi là người duy nhất có thể làm mọi thứ với lũ
quỷ con của bà ta. Chẳng nhẽ bà ta không thấy buồn phiền lo lắng về lũ trẻ
hay sao? Không, bà ta không hề thấy lo lắng cho chúng. Nhưng chúng phải
sống cuộc đời của mình, chúng không thể nói ra. Cậu cả Gerald là một đứa
trẻ kháu khỉnh. Tôi rời khỏi đấy khi cậu ta được một tuổi rưỡi, tôi không
thể chịu đựng thêm được nữa. Nhưng mỗi lần bế cậu ta trên tay, tôi đã véo
vào mông cậu ta liên tục. Tôi đã làm thế, khi không kiềm chế được cậu ta
và tôi xin lỗi...”

Gudrun quay mặt đi, giận dữ, ghê tởm. Mấy tiếng “Tôi đã véo vào mông

cậu ta,” khiến cô nổi giận. Cô không thể chịu được điểu đấy, cô muốn bóp
chết người đàn bà trước mặt ngay lập tức. Những lời của bà ta vẫn văng
vẳng trong tâm trí cô, cho đến khi mất hút. Cô đã nghĩ, một ngày nào đấy,
cô sẽ kể với anh, để xem anh sẽ giải quyết chuyện này như thế nào. Cô chợt
ghê tởm chính bản thân mình với ý nghĩ ấy.

Nhưng ở Shortlands, cuộc chiến kéo dài suốt bao năm qua đã đến hồi kết

thúc. Ông bố đổ bệnh và đến hồi về với tổ tiên. Những cơn đau đang hành
hạ trong cơ thể ông, chúng đang cuốn đi cuộc sống của ông, chỉ để lại chút
tàn tích của lý trí đang phập phù trong ông. Sự im lặng bao trùm lên khắp
khuôn mặt ông già tội nghiệp, càng ngày ông càng khó khăn để nhận ra
những chuyển động xung quanh. Cơn đau dường như hút hết mọi vận động
của ông. Ông biết thời điểm cuối cùng của cuộc đời rồi cũng sẽ đến. Cảm
giác như thể có điều gì đấy đang được che đậy trong vùng bóng tối tồn tại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.