NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 301

những người láng giềng thân cận. Có lẽ ông yêu quý hàng xóm láng giềng
hơn bản thân mình, vượt xa cả lời răn của Chúa. Luôn là vậy, ngọn lửa đã
rực cháy trong trái tim ông, đang giúp ông chống đỡ trước mọi thứ, sự chở
che, bảo vệ của mọi người. Ông là một ông chủ lớn của giới lao động, một
ông chủ mỏ vĩ đại. Và tự trong sâu thẳm trái tim mình, ông không bao giờ
lãng quên, rằng đứng trước Chúa trời, ông cũng chỉ là một kẻ tầm thường
như bao người công nhân khác đang làm việc trong nhà máy của mình.
Không những thế, ông thậm chí còn cảm thấy thua kém bọn họ, như thể
những con người lao động nghèo hèn ấy mới gần Chúa hơn ông. Ông luôn
có đức tin không thể lý giải được, rằng những người công nhân của mình,
đám thợ mỏ, cuộc đời ông phải hướng về bọn họ. Những con người lao
động ấy, vô tình, chính là thần tượng của riêng ông, do Chúa trời tạo ra.
Trong lòng họ, ông được tôn kính như một vị thánh vĩ đại, cao cả, giản dị
và đầy ắp cảm thông.

Mỗi lần bà vợ phản đối ông, hệt như một con quỷ dưới chín tầng địa

ngục, thật kỳ lạ, như một con chim săn mồi, với vẻ đẹp quyến rũ của một
con chim ưng, bà ấy sẽ chống đối lại những trở ngại của lòng nhân từ toát
ra từ ông và hệt như một con chim ưng bị nhốt trong lồng, bà ấy sẽ chìm
vào câm lặng. Nhờ hoàn cảnh, bởi thế giới được kết hợp với hình dáng của
chiếc lồng không thể phá vỡ được, ông quá bền vững đối với bà, ông đã
giam hãm bà như một tù nhân. Và bởi bà là tù nhân của ông, nên dam mê
của ông dành cho bà luôn dữ dội như cái chết. Ông lúc nào chẳng yêu
thương bà ấy, yêu đến mãnh liệt. Bên trong chiếc lồng, bà ấy không thể từ
chối bất cứ điều gì, bà ấy được phép làm mọi thứ.

Nhưng bà ấy đã gần như phát điên. Trở nên hoang dại và ngạo mạn, tính

khí thay đổi thất thường, bà ấy không thể chịu đựng được lâu cảm giác bẽ
bàng nhục nhã trước thái độ mềm mỏng của người chồng, lúc nào mủi lòng
lâm li thương xót mọi người chung quanh. Ông chưa từng rơi vào cảm giác
tuyệt vọng bởi nghèo túng bần cùng. Ông biết bọn họ đến và ăn bám vào
mình, than van rên rỉ khóc lóc cầu xin ông, những kẻ tồi tệ. Phần lớn, thật
may mắn cho ông, đều vẫn còn lòng tự trọng để có thể mở miệng xin xỏ bất
cứ thứ gì, bọn họ đều có thừa độc lập, tự chủ để có thể đến gõ cửa nhà ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.