NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 385

Đôi mắt anh vụt bừng sáng long lanh, bối rối.

“Giờ cậu có nghĩ tớ sẽ có cảm giác ấy với một người đàn bà?” Anh hỏi,

đầy lo âu.

Birkin nhìn anh, lắc đầu.
“Tớ không biết.” Anh ữả lời. “Tớ không thể nói được.”
Gerald đột nhiên trở nên cảnh giác, như thể anh đang chờ đợi số phận

mình. Giờ thì anh đã ngả hẳn người ra sau ghế.

“Không,” anh nói, “cả tớ cũng thế, cả tớ cũng thế.”
“Cậu và tớ, hai chúng ta rất khác nhau.” Birkin nói. “Tớ không thể nói về

cuộc đời cậu được.”

“Không.” Gerald nói. “Tớ cũng không kể được gì nhiều. Nhưng tớ có thể

nói với cậu... tớ bắt đầu nghi ngờ điều đấy!”

“Rằng cậu sẽ yêu một người đàn bà?
“Ừm, đúng thế, đấy là điều mà cậu thực sự gọi là tình yêu...”
“Cậu nghi ngờ điều đấy?”
“Ừm... Tớ chỉ mới bắt đầu.”
Im lặng.
“Cuộc đời có đủ loại sắc thái.” Birkin nói. “Không chỉ có duy nhất một

con đường.”

“Đúng thế. Tớ cũng tin vào điều ấy. Và xin cậu hãy nhớ kỹ, tớ không

quan tâm nó diễn ra nhu thế nào với tớ... chỉ cần tớ không còn cảm nhận
được...” Anh ngừng nói, ánh nhìn trống rỗng, khô khan vụt hiện lên trong
đáy mắt, như thể muốn diễn đạt cho cảm nhận của anh lúc này...”chỉ cần tớ
cảm nhận được mình ĐÃ SỐNG, vì một lý do nào đấy và rồi tớ không quan
tâm chuyện ấy sẽ như thế nào... nhưng tớ chỉ muốn cảm nhận được, rằng...”

“Mãn nguyện.” Birkin nói.
“Ừm...m, có lẽ nó sẽ được thỏa mãn; tớ không dùng từ giống cậu.”

“Chẳng khác gì nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.