NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 406

CHƯƠNG

22

TÌNH BẠN ĐÀN BÀ

Chiếc xe ra đến thị trấn, bỏ Gerald lại ga tàu hỏa, Gudrun và Winifred đến

uống trà ở nhà Birkin, kẻ đang sốt ruột trông mong Ursula. Tuy nhiên, đến
chiều, người đầu tiên xuất hiện lại là Hermione. Birkin đã ra ngoài, nên
Hermione vào phòng khách, tò mò xem xét những cuốn sách cùng xấp họa
báo của anh, chán chê lại ngồi bên cây dương cầm nhấn nhá vài giai điệu.
Một lúc sau Ursula xuất hiện. Cô ngạc nhiên, một chút khó chịu khi nhìn
thấy Hermione, kẻ gần đây cô không hề nghe bất cứ chút thông tin gì.

“Thật ngạc nhiên khi gặp cậu ở đây.” Cô nói.
“Vâng.” Hermione đáp, “tớ đã đi Aix...”
“Ôi, để dưỡng sức?”
“Vâng.”
Hai người đàn bà nhìn nhau. Ursula luôn cảm thấy bực bội khi nhìn thấy

khuôn mặt dài thườn thượt, tối sầm và lúc nào cũng cúi gằm của Hermione.
Có điều gì đấy nom rõ ngớ ngẩn và dốt nát, thiếu vắng lòng tự trọng, hệt
như lũ ngựa ẩn chứa sau khuôn mặt ấy của Hermione. “Cô ta có một khuôn
mặt chẳng khác gì mặt ngựa,” Ursula tự nhủ, “cô ta lướt đi giữa những
miếng che mắt.” Cứ như thể Hermione, hệt như mặt trăng, không hề có mặt
chính. Lúc nào cũng nhìn chòng chọc vào thế giới chật chội bên ngoài,
nhưng với cô ta, hoàn toàn lại là thế giới tỉnh táo. Trong bóng tối, cô ta
không thể tồn tại. Giống như mặt trăng, một nửa trong con người cô ta
không hề tồn tại trong cuộc đời. Tất cả những gì thuộc về bản thân đều nằm
trong đầu của cô ta, Hermione không thể biết được những gì tự nhiên xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.