NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 431

về tâm linh, về mặt tinh thần. Nhưng rồi lập tức anh đã hiểu, hiểu rất rõ và
thế là xong. Không phải là cách tỏ ra thân mật đầy cảm xúc của Ursula, cả
linh hồn lẫn thể xác và không phải nó cũng nguy hiểm như chính thái độ
thân tình ra vẻ thánh thiện đầy trừu tượng của Hermione sao? Sự hợp nhất,
mối liên hiệp kinh hoàng giữa hai con người ấy, thứ mà tất cả đàn bà và gần
như mọi đàn ông đều khăng khăng đòi hỏi, chẳng phải đấy là một mớ hỗn
độn kinh hoàng và ghê tởm, cho dù đấy là sự hợp nhất về mặt thể xác hay
tâm hồn, hay sao? Hermione nhìn nhận bản thân cô ta như một tư tưởng
hoàn hảo mà mọi đàn ông đều phải lĩnh hội. Và Ursula là một chiếc tử cung
hoàn hảo, là chiếc bồn tắm của sự sinh sản, nơi mà tất cả đàn ông đều từng
có lần trải qua! Và cả hai đều kinh khủng như nhau. Tại sao cả hai không
thể bị chính những giới hạn của riêng họ giới hạn, hạn chế một cách riêng
rẽ? Tại sao lại tồn tại những hành động chuyên chế bạo ngược đáng ghét
như thế? Sao không để mình được tự do, sao cứ phải cố lôi cuốn sự hấp
thu, hay tan rã, hay kết hợp? Một người có thể ruồng rẫy chính bản thân
mình trong những thời điểm nào đấy, nhưng điều ấy không thể xảy trong
những khoảnh khắc như thế này.

Anh không thể chịu đựng nổi khi nhìn những chiếc nhẫn nằm lăn lóc

giữa vũng bùn nhớp nhúa ven đường. Anh cúi xuống nhặt lên, lau sạch
chúng một cách vô thức. Những chiếc nhẫn trở thành những món đồ kỷ
niệm của thực tại đẹp đẽ, thực tại của niềm hạnh phúc trong tạo vật ấm áp.
Nhưng đôi tay anh đã bám đầy bùn đất, bẩn thỉu và nhớp nhúa.

Tầm trí anh tối sầm. Chút tỉnh táo còn lại dai dẳng đeo bám trong tâm trí

hệt như nỗi ám ảnh đã tan vỡ, mất hút, cuộc đời anh đã tan rã trong biển
tăm tối đang bao trùm lên khắp cơ thể anh, len đến tận tứ chi. Ấy vậy mà
vẫn còn lại đôi chút âu lo len lén ùa về trong tim anh. Anh muốn cô quay
lại. Anh nhẹ nhàng thở, đều đặn như một đứa trẻ, thơ ngây và trong trắng,
không hề vương vấn dẫu chỉ một chút trách nhiệm nhỏ nhoi.

Cô đã quay lại. Anh đã nhìn thấy bóng cô dật dờ dưới lớp rào dậu cao

vút ven đường, chậm rãi tiến về phía anh. Anh vẫn đứng yên, không nhìn
về phía cô thêm một lần nào nữa. Trông anh như đang ngủ yên, tĩnh lặng và
thư thái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.