NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 458

quay vào với Gudrun. Gudrun đã đứng dậy, chuẩn bị ra về.

“Một bà già kỳ cục, mẹ anh ấy.” Anh nói.
“Vâng.” Gudrun đáp.
“Bà luôn có những ý nghĩ khác biệt.”
“Vâng.” Gudrun đáp.
Im lặng.
“Em muốn về?” Anh hỏi. “Chờ anh một chút, anh sẽ đóng ngựa cho

em.”

“Không cần đâu,” Gudrun từ chối. “Em muốn đi bộ.”
Anh đã hứa sẽ đi bộ đua cô về nhà, qua dặm đường đơn độc trong đêm

và cô muốn như thế.

“Có lẽ em nên đi xe ngựa về.” Anh nói.
“Em THÍCH ĐI BỘ HƠN.” Cô quả quyết.
“Thôi được! Anh sẽ đưa em về. Em để đồ đạc của mình ở đâu? Anh sẽ đi

lấy.”

Anh đội chiếc mũ lưỡi trai lên đầu, mặc chiếc áo khoác dài bên ngoài bộ

quần áo buổi tối mặc ở nhà. Cả hai bước khỏi nhà, hòa mình vào đêm tối.

“Châm một điếu thuốc nhé?” Anh đề nghị, dừng lại dưới một mái vòm

kín đáo. “Em hút một điếu chứ?”

Mùi thơm của thuốc lá quện trong đêm tối, cả hai men theo bờ dậu đã

được xén gọn, băng qua đồng cỏ nhấp nhô, bước đi trong màn đêm sâu
thẳm.

Anh muốn vòng tay ôm cô. Nếu anh có thể vòng tay qua người cô, kéo

cô lại sát bên anh khi cả hai đang chậm rãi tiến về phía trước, hẳn anh sẽ
lấy lại trạng thái cân bằng trong mình. Giờ đây anh có cảm giác mình như
một cái cân, một đầu trũng sâu, trũng xuống tận khoảng trống hun hút. Anh
phải lấy lại trạng thái cân bằng. Đây là thời điểm hoàn hảo và tràn đầy hy
vọng để giành lại sự cân bằng trong anh.

Lặng lẽ bước đi bên cô, đầu óc miên man nghĩ về bản thân, anh nhanh

nhẹn vòng tay qua eo cô, thật nhẹ nhàng và kéo cô lại sát bên mình. Tim cô
đập rộn rã, cảm giác như đang bị túm chặt. Nhưng rồi bàn tay anh trở nên
mạnh mẽ, cô bị khuất phục dưới sức mạnh đang gì chặt trên cơ thể mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.