NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 539

CHƯƠNG

29

LỤC ĐỊA

T

âm trạng Ursula rơi vào trạng thái chờ đợi hão huyền, trong những tuần

cuối cùng trước ngày lên đường. Cô không còn là mình nữa, cô cũng chẳng
là bất cứ thứ gì khác. Cứ như thể cô là một điều gì đấy đang chuẩn bị cho
ngày mai… sớm… thật sớm… rất sớm. Ấy vậy mà cô vẫn chỉ có cảm giác
như mọi thứ chỉ đang sắp xảy ra.

Cô đến thăm bố mẹ. Một cuộc gặp gỡ lạnh nhạt, buồn bã, giống một

cuộc xác minh mang tính chất riêng rẽ hơn là một cuộc đoàn tụ đúng nghĩa.
Nhưng cả hai phía đều thấy mơ hồ và mập mờ về phía kia, được củng cố
thêm ninềm tin rằng số phận đã đẩy bọn họ ra xa nhau.

Tâm trí cô vẫn không hồi tỉnh thực sự cho đến khi đặt chân lên con tàu

xuôi theo hải trình từ Dover đến Ostend. Cô lờ mờ nhận ra mình bước
xuống London cùng Birkin, London như những bức tranh mơ hồ trong cô,
cả trên chuyến tàu đến Dover cũng thế. Tất cả như trôi qua trong giấc ngủ
chập chờn.

Giờ đây, cuối cùng, khi cô đứng cuối đuôi tàu, giữa bốn bề tối đen như

mực, đêm lộng gió, cảm nhận những chuyển động của đại dương mênh
mông, dõi theo những đốm sáng nhỏ bé, gần như bơ vơ đang chập chờn lấp
lánh ven bờ nước Anh, không giống như bờ biển của bất kỳ nơi đâu, cô
chăm chus quan sát những đốm sáng đang chìm dần, chìm dần, mỗi lúc một
nhỏ dần, nhỏ dần, le lói trong màn đêm duềnh dàng và sâu thẳm, cô có cảm
giác như linh hồn mình đang được khuấy động, thức tỉnh thoát khỏi giấc
ngủ miệt mài sau cơn gây mê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.