NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 555

Trông cô đầy hoài nghi. Cả bốn người bước ra khỏi nhà ga giữa con

đường với hai bờ bao đắp cao ngút ngàn tuyết phủ.

“A,” Gerald thốt lên, khẽ hếch mũi hít hà không khí ra chiều hoan hỉ,

“thật tuyệt, thật hoàn hảo. Kia là xe trượt tuyết của chúng ta. Chúng ta sẽ đi
bộ một chút... rồi chúng ta sẽ trượt phăm phăm trên con đường này.”

Gudrun, luôn đầy ắp hoài nghi, theo chân Gerald vắt chiếc áo khoác to sụ

của mình lên chiếc xe trượt tuyết, rồi cả bốn lên đường. Cô đột ngột dụi
đầu về phía trước, giơ mắt nhìn dọc con đường đầy ắp tuyết phủ, kéo chiếc
mũ xuống thấp trùm lấy hai tai. Chân váy màu xanh rạng rỡ của cô tung
bay phần phật trong gió, đôi tất màu hồng dày cộp dưới chân cô nổi bật trên
nền tuyết trắng xóa. Gerald nhìn cô: Cứ như thể cô đang lao mình về phía
trước, nơi ấy có số phận của cô đang chờ đón, quẳng anh lại phía sau. Anh
để cô vượt lên trước một đoạn và rồi khẽ buông lỏng tứ chi, anh dậm chân
bước theo sau.

Không gian im ắng và trắng xóa một màu tuyết, hun hút. Những ngôi

nhà miệt Tyrolese với hàng hiên phủ dày những tuyết chạy dọc con đường
mênh mông một màu trắng xóa, cả những ô cửa sổ bằng kính cũng chìm
dần sau màn tuyết. Những người đàn bà nhà quê, váy trùm kín chân, chiếc
khăn choàng to lớn thắt chặt trên đầu, những đôi ủng đi tuyết dày cộp dưới
chân, lập tức dán mắt vào cô gái mềm mại đang bước những bước như chạy
đầy nặng nề trước người đàn ông chỉ đơn giản đang gần bắt kịp cô ở sau
lưng, người đàn ông không hề có ý định vượt mặt cô gái.

Cả hai ngang qua một quán trọ có ban công cùng những cánh cửa chớp

đều được sơn phết tỉ mỉ vài mái nhà tranh vùi nửa mình trong tuyết; một
nhà máy cưa hiu quạnh chìm trong tuyết trắng, ngay kế bên một cây cầu có
mái che bắc qua một dòng suối đã đóng băng từ thuở nào, dấu mình dưới
lớp tuyết dày trắng xóa, cả hai chạy băng qua cây cầu tiến sâu vào những
vỉa đá phủ đầy tuyết, không một dấu chân người. Không gian im ắng đến
nao lòng, chỉ một màu trắng xóa hoan hỉ đến cuồng dại. Những sự im lặng,
hoàn hảo ấy khiến mọi linh hồn phải kinh hãi, phải khiếp đảm, cảm giác cô
lập rợn ngợp xâm chiếm tâm can cùng với những cơn buốt giá tái tê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.