NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 637

Cô nhìn anh. Sự ngu ngốc, đần độn và mù quáng ở trong anh khiến cô

phát ngán.

“Anh đã tố cáo chính bản thân mình bằng câu hỏi cuối cùng,” cô đáp.
Anh ngồi yên trên ghế, lòng đầy băn khoăn.
“Anh sẽ sớm rời khỏi đây.” Anh nói.
Cô quay về phía anh.
“Hãy nhớ,” cô nói, “em hoàn toàn độc lập với anh… hoàn toàn độc lập.

Anh tự sắp xếp cuộc sống của mình, em thu xếp cuộc đời em.”

Anh trở nên trầm tư sau lười tuyên bố của cô.
“Ý của em là kể từ giờ phút này, hai chúng ta trở thành những kẻ xa lạ?”

Anh hỏi.

Cô im lặng, xúc động. Anh đã đẩy cô vào bẫy, giờ lại túm chặt tay cô. Cô

lượn quanh anh.

“Những kẻ xa lạ,” cô nói, “không bao giờ thành ra như vậy cả. Nhưng

nếu anh muốn biến khỏi em, thế thì em cũng ước gì anh biết đến một điều,
rằng anh hoàn toàn tự do để làm thế. Không cần phải quan tâm đến em.”

Ngay cả dẫu cho ngụ ý hết sức mong manh, rằng cô vẫn cần đến anh và

rằng chỉ cần cô vẫn cần đến anh cũng đủ để đánh thức niềm đam mê trong
anh. Khi anh ngồi bất động, dòng cảm xúc nóng bỏng, tan chảy vẫn vô tình
rần rật trong từng tĩnh mạch của cơ thể. Anh khẽ rên rỉ trong tâm thức, dưới
cảm giác gò bó, lệ thuộc, nhưng anh thích cảm giác ấy. Anh nhìn cô bằng
đôi mắt trong trẻo, chờ đợi.

Ngay lập tức cô đã hiểu và lập tức cô run rẩy trước nỗi khiếp đảm lạnh

lùng. Làm thế nào mà anh có thể nhìn cô bằng đôi mắt trong trẻo, ấm áp và
chờ đợi ấy, anh đang chờ đợi cô, ngay lúc này? Những gì đã thốt ra giữa hai
người, không đủ mạnh để có thể tách rời họ, để mãi mãi chia tách, khiến cả
hai cùng đông cứng trên hai ngả! Ấy vậy mà anh vẫn thức tỉnh, như được
truyền thêm năng lượng và chờ đợi cô.

Cô hoang mang. Khẽ ngả đầu sang một bên, cô nói:
“Em sẽ nói cho anh biết, bất cứ khi nào em chuẩn bị tạo ra sự thay

đổi…”

Dứt lời, cô rời khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.