NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 641

Cô cảm thấy bị xúc phạm. Ấy thế nhưng đấy chỉ là cảm giác của riêng

cô. Đàn ông, tình yêu… không có gì nhạt nhẽo hơn thế.

“Tôi nghĩ cũng giống nhau cả thôi.” Cô nói.
“Tẻ nhạt.” Ông lặp lại lời cô. “Có gì là quan trọng dẫu tôi có đội chiếc

mũ này hay không. Thế nên tình yêu, tôi không cầnn phải đội chiếc mũ nào
hết, chỉ là tính tiện lợi thôi. Cũng chẳng phải cần thiết mà tôi yêu ngoại trừ
sự thuận tiện. Tôi nói với cô điều gì nhỉ, thưa cô…” Ông khẽ rướn người về
phía cô, khoát tay phác một cử chỉ hết sức kỳ quặc, rất nhanh nhẹn, như thể
đang đưa tay gạt phắt vật gì đấy sang một bên… “thưa quý cô lịch thiệp,
không sao đâu… tôi đã nói với cô những gì, tôi sẽ mang đến tất cả, mọi
thứ, tất cả tình yêu của cô, vì tình bằng hữu nhỏ bé trong lĩnh vực đòi hỏi
đến trí óc…” đôi mắt ông vụt lóe sáng, nhìn cô đầy ác ý. “Cô hiểu chứ!”
Ông hỏi, nở một nụ cười yếu ớt. “Chẳng quan trọng nếu cô đã hàng trăm
năm tuổi, hay thậm chí là hàng ngàn năm tuổi… với tôi cũng chẳng khác
gì, bởi thế nên cô có thể hiểu được.” Ông nhắm mắt.

Một lần nữa Gudrun lại cảm thấy bị xúc phạm. Chẳng nhẽ ông không

nghĩ cô là một cô gái có ngoại hình? Đột nhiên cô bật cười.

“Có lẽ tôi phải chờ chừng tám mươi năm nữa mới thích hợp với ông,” cô

nói. “Đến lúc đấy tôi đã đủ xấu xí chưa?”

“Cô là một cô gái xinh đẹp,” ông nói, “và tôi rất vui vì điều đấy. Nhưng

vấn đề không nằm ở đấy… không phải thế.” Ông cao giọng, nhấn mạnh để
tâng bốc cô. “Vấn đề là cô sở hữu một sự hiểu biết hết sức sâu sắc, đấy
chính là sự am hiểu. Với tôi, tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé, rất nhỏ bé và
tầm thường. Tuyệt! Đừng yêu cầu tôi phải mạnh mẽ và đẹp đẽ. Nhưng đấy
là con người thực của tôi…” Ông đưa ngón tay lên sát miệng, động tác khá
kỳ cục… “Đấy chính là tôi, đang tìm kiếm một người tình và cái tôi trong
tôi đang chờ đợi cô nhân tình ấy của mình, người thích hợp với trí tuệ đặc
biệt của riêng tôi. Cô hiểu chứ?”

“Vâng,” cô đáp, “tôi hiểu.”
“Với những người khác, tình yêu…” Ông phác một cử chỉ, phất tay sang

một bên, như thể xua tan những phiền hà quấy rầy khó chịu… “chẳng quan
trọng, không hề quan trọng. Có quan trọng không, khi tôi uống rượu vang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.