NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 663

CHƯƠNG

31

HẠ MÀN

S

áng hôm sau, khi những người cứu hộ mang cái xác về, Gudrun vẫn

giam mình trong phòng. Qua ô cửa sổ, cô có thể nhìn thấy những người đàn
ông đang bước trên tuyết, với một bọc lớn trĩu nặng trên vai. Cô ngồi bất
động, mặc thời gian trôi qua trên đầu.

Có tiếng gõ cửa. Cô mở cửa. Một người đàn bà đứng bên ngoài, nhẹ

nhàng lên tiếng, chao ơi, giọng điệu sao mà cung kính đến thế:

“Họ đã tìm thấy ông ấy, thưa quý bà!”
“Il est mort ?”
“Vâng, từ nhiều tiếng trước.”
Gudrun không biết phải nói gì. Cô nên nói gì lúc này? Cô nên nghĩ gì?

Cô nên làm gì? Bọn họ đang mong đợi điều gì ở cô? Cô đang lạnh lùng
trước mất mát.

“Cảm ơn bà.” Cô nói, rồi đóng chặt cửa phòng. Người đàn bà báo tin

quay lưng bước đi trong ê chề. Không một lời than vãn, không một giọt
nước mắt rỉ ra… ha! Gudrun đã trở thành một kẻ lạnh lùng, một người đàn
bà lạnh lùng.

Gudrun ngồi trong phòng, khuôn mặt cô nhợt nhạt và bình thản. Cô đã

làm gì thế này? Cô không thể khóc, thậm chí còn không thể vờ nhập vai
đóng một vở kịch bi thảm. Cô không thể thay đổi bản thân mình. Cô ngồi
bất động, trốn tránh tất cả. Mục đích của cô là tránh không tiếp xúc với các
sự kiện. Những gì cô lầm là viết một bức điện thật dài gửi cho Ursula và
Birkin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.