NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 81

“Cậu không bao giờ? Thế thì khía cạnh nào được coi là tâm điểm cuộc

sống, dành cho cậu?”

“Tớ không biết... Đấy là những gì mà tớ muốn có ai đấy sẽ nói cho mình

biết. Cho đến khi tớ có thể hiểu được nó, thì chuyện này không bao giờ trở
thành tâm điểm của đời tớ. Nó hoàn toàn chỉ là điều giả tạo được thu hút
đồng thời bởi cơ chế xã hội.”

Gerald trở nên trầm tư, nghiền ngẫm như thể anh sẽ gây ra những rạn nứt

đổ vỡ cho điều gì đấy.

“Tớ hiểu,” anh nói, “nó không hề đóng vai trò trung tâm chút nào.

Những tư tưởng xưa cũ rồi sẽ trở nên nhạt nhòa, tàn lụi như những chiếc
móng tay... Chẳng còn gì ở đấy cả. Có lẽ với tớ sẽ chỉ còn lại cuộc hôn
nhân hoàn hảo ấy với một người đàn bà, cuộc hôn nhân cuối cùng, sẽ chẳng
có bất cứ điều gì khác.”

“Vậy ý cậu là nếu không có đàn bà, sẽ chẳng có gì?” Gerald hỏi.
“Thật tuyệt là đúng thế... Sẽ chẳng có Chúa trời.”
“Rồi chúng ta sẽ thấy cuộc sống nặng nề đến nhường nào,” Gerald nói.

Anh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh vật bên ngoài đang vùn vụt bay
qua tầm mắt, loang loáng một màu vàng sáng choang lấp lánh ánh đèn.

Birkin không thể nhìn rõ những nét đẹp rắn rỏi hiện trên khuôn mặt anh,

cộng với vẻ thờ ơ lãnh đạm phâ lẫn đôi chút dũng khí.

“Cậu nghĩ những xung đột nặng nề ấy của nó sẽ chống lại chúng ta!”

Birkin nói.

“Nếu chúng ta buộc phải sống một cuộc đời không hề dính dáng gì với

một người đàn bà, một và chỉ một người đàn bà thôi, thì vâng, tớ, chính tớ.”
Gerald nói. “Tớ không tin mình sẽ thu vén được đời mình, trong trường
hợp ấy.”

Birkin giận dữ nhìn anh.
“Cậu là một kẻ theo chủ nghĩa hoài nghi.” Anh nói.
“Tớ chỉ cảm nhận những gì mình cảm nhận được.” Gerald nois. Rồi anh

nhìn Birkin bằng đôi mắt xanh biếc, long lanh và cương nghị, cái nhìn như
nhạo báng, như mỉa mia. Đôi mắt Birkin vụt trở nên giận dữ. Rất nhanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.