NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 114

- Sao? Thế nào? Các ông đã hiểu là đang dây dưa vào một vụ bắt người

phạm pháp rồi phải không?

- Thì sao nào? Đã mười ngày qua mà chưa thấy một thông báo nào của

cảnh sát địa phương hết. - Ông già cân nhắc từng câu - Giả sử sau mười
ngày mà vẫn không có một thông báo nào... thì tiếp đó có chuyện gì nào?

- Chưa đến mười ngày. Mới một tuần lễ thôi.

Ông già yên lặng không nói. Rõ ràng là cuộc đối đáp đó không có mục

đích gì. Anh nén lại và nói bằng giọng đanh gọn:

- Vâng, đây là vấn đề quan trọng lắm. Cụ không thể xuống đây để ta

cùng ngồi và thong thả nói chuyện được sao? Tôi sẽ tuyệt đối không làm
điều gì bậy. Mà dù tôi có muốn chăng nữa, tôi cũng không thể làm được đối
với một người có tuổi như cụ. Tôi xin hứa.

Ông già vẫn yên lặng. Anh thở một cách khó nhọc.

- Không phải là tôi không hiểu việc dọn cát quan trọng đối với làng này

đến mức nào. Đó là một vấn đề sống còn, tôi biết. Nó rất quan trọng. Tôi
hiểu rõ điều đó chứ. Nếu không bị bắt buộc, có thể tôi vẫn tình nguyện làm
cùng các ông. Thật thế. Một khi ta hiểu rõ công việc, thì làm cùng dân làng
là một việc nhân đạo có phải không? Cụ có nghĩ rằng đây là cách duy nhất
khiến cho tôi làm việc với cụ không? Tôi không tin. Cụ không thể nghĩ
được cách nào khác hay hơn à? Người ta phải được sử dụng đúng cương vị
của mình. Nếu cụ không làm thế thì chính cụ đã hủy diệt lòng mong muốn
hợp tác. Điều đó là sự thật. Chẳng lẽ không có cách nào sử dụng tôi tốt hơn,
mà không phải hành động liều lĩnh nguy hiểm như thế này sao?

Anh quay đầu đi và giũ quần áo. Rồi anh tiếp:

- Cụ đồng ý phải không? Việc dọn cát là quan trọng, nhưng không phải

là mục tiêu cuối cùng. Rất may là tôi có nghiên cứu ít nhiều về cát. Tôi đặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.