NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 161

nhận là làm quen với sự chờ đợi, không có một mục đích nào đặc biệt trong
đầu, và khi giấc ngủ đông cuối cùng của anh cũng chấm dứt, anh sẽ bị ánh
sáng làm cho lóa mắt, không thể bước ra ngoài nổi. Thiên hạ vẫn bảo là làm
một thằng ăn mày trong ba ngày thì suốt đời vẫn là một thằng ăn mày. Rõ
ràng một sự mục ruỗng từ bên trong như vậy sẽ tiếp diễn nhanh chóng
không sao lường nổi. Anh đang nghĩ về điều đó một cách nghiêm túc, song
vào chính cái giờ phút nhớ lại vẻ mặt của con ngựa anh lại bật lên một tiếng
cười ngu xuẩn. Dưới ánh đèn, người thiếu phụ vẫn chăm chú như mọi khi
trong việc xâu chuỗi hạt, chị ngẩng đầu và nhìn anh cười ngây thơ. Anh
không chịu nổi sự dối trá của chính mình, bèn quăng cuốn tạp chí đi rồi
bước ra ngoài.

Một lớp sương mù màu trắng đục dâng lên cuồn cuộn trên bức vách cát.

Những khoảng không tối tăm, chấm phá, trên những phần còn lại của đêm
tối... những khoảng không lấp lánh tựa sợi dây thép sáng ngời... những
khoảng không gian vật vờ với những hạt hơi nước lóng la lóng lánh. Sự kết
hợp của bóng tối chứa đầy những hình bóng quái dị, nó khơi dậy trong anh
những ảo tưởng vô biên. Anh sẽ không bao giờ chán nhìn những cảnh
tượng đó. Mỗi giây phút qua đi với những khám phá mới. Mỗi vật ở kia,
những hình ảnh có thực pha trộn với những hình dạng hư ảo mà xưa nay
anh chưa hề nhìn thấy.

Anh quay về khối sương mù bốc cuồn cuộn và bị lôi cuốn theo nó một

cách ngoài ý muốn.

- Thưa ngài, tôi muốn được biết thực chất của việc kiện tụng này. Tôi

muốn được biết nguyên nhân bản án của mình. Ngài thấy đấy, bị cáo đang
ngồi trước mặt ngài, chờ đợi để được làm vui lòng ngài.

Rồi một giọng nói anh nhớ đã nghe thấy trước kia đáp lại anh từ trong

khối sương mù. Chợt giọng nói ấy nghe ngàn ngạt tựa như truyền qua điện
thoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.