NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 60

ngăn.

- Thôi được, mặc. Mỗi người đều có một triết lý riêng mà đối với người

khác chắc là chẳng hay ho gì. Cứ việc tiếp tục đem thân ra mà quét cát hay
bất cứ việc gì chị muốn. Song tôi không chịu nổi. Thế là đủ rồi! Tôi có thể
dễ dàng rời khỏi chốn này, nếu tôi muốn. Vả lại, tôi vừa hết thuốc.

- Ấy, em định nói về... chuyện thuốc lá... Khi nào họ mang nước đến, họ

sẽ... - Chị nói một cách vụng về, ngượng nghịu.

Anh chợt bật cười lớn:

- Thuốc lá ư? Thế họ cũng mang thuốc đến cho chị à? Thôi mặc. Tôi

đang nói về mớ lông. Chị không hiểu sao? Điều tôi muốn nói là mớ lông vô
dụng đó chẳng có ý nghĩa gì hết.

Chị im lặng, không hề tỏ ra muốn giải thích. Chị đợi một lát, và khi

nhận thấy anh đã thôi không nói, chị mới thong thả quay đi như chẳng có
chuyện gì xảy ra và làm tiếp công việc bỏ dở. Chị đẩy tấm che trần trên căn
phòng xép về một phía và dùng khuỷu tay leo lên. Chị nhô nửa thân trên
qua khe hở, đôi chân quờ quạng đạp qua đạp lại. Ở nhiều chỗ cát bắt đầu rơi
xuống từng dòng nhỏ... Rồi ở một góc trần, cát rơi xuống rào rào thành
những sợi giống như những sợi băng nhạc. Dưới hầm yên tĩnh kỳ lạ, trái
ngược hẳn vẻ dữ dằn của những dòng cát đang tuôn xuống. Cát tuôn xuống
qua các lỗ hổng và vết nứt trên trần thành từng đông cao trên chiếc chiếu
trải trên sàn. Cát làm mũi anh nóng rực và mắt anh muốn nảy lửa. Anh vụt
chạy ra khỏi phòng.

Tự nhiên anh cảm thấy toàn thân người ngụt cháy, nung chảy. Chỉ có

một vật gì giống như một tảng băng cứng nằm chính giữa người anh. Anh
phần nào cảm thấy hổ thẹn. Một phụ nữ giống như côn trùng... chỉ nghĩ đến
hiện tại, không quá khứ, chẳng tương lai... Tâm hồn quá nhỏ bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.