NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 97

đến cái xẻng trong bất cứ trường hợp nào nếu không được tôi cho phép. Thế
nào? Chị hứa với tôi điều đó chứ?

- Vâng, xin anh. Em sẽ hứa tất. Ôi, mong được anh giúp cho.

Sợi dây thừng để lại những vệt tím trên lớp trăng trắng đẫm mồ hôi. Chị

vẫn nằm theo tư thế cũ, mặt ngước lên, dụi hai mắt cá chân vào nhau. Rồi
túm lấy hai cổ tay, chị bắt đầu cởi từng sợi dây thừng. Chị cắn chặt hai hàm
răng lại, cố nén khóc, mồ hôi toát ra từng khoảng trên mặt. Dần dà chị trở
mình, nhấc người lên và nhỏm dậy. Cuối cùng, cố gắng lắm chị mới ngẩng
đầu lên. Chị đứng yên một chỗ, vặn người một lúc cho đỡ mỏi.

Người đàn ông ngồi lặng im trên thềm nhà. Anh cố ứa nước bọt ra rồi

nuốt vào. Anh làm đi làm lại động tác đó và nước bọt trở nên đặc như hồ,
bám vào cổ anh. Anh không thấy buồn ngủ nhưng các giác quan mệt mỏi rũ
xuống tựa một tờ giấy ướt. Cảnh vật đang trôi trước mắt anh thành từng
mảng và những đường nét bẩn thỉu. Đó quả là một cảnh khó hiểu. Người
đàn bà... cát... cái lu nước không còn một giọt... con chó sói rớt dãi lòng
thòng... và vầng mặt trời chói chang. Và, ở một nơi nào đó, anh không biết
chắc là nơi nào, hẳn phải có một vùng mắt bão và những đường nét gián
đoạn. Lạy trời, anh làm sao giải nổi cái phương trình chứa đầy những ẩn số
như thế này?

Người thiếu phụ đứng lên và chậm rãi bước tới phía cửa ra vào.

- Chị đi đâu đấy?

Chị nói khẽ điều gì đó như lẩn tránh anh và anh khó lòng đoán ra được

điều chị nói. Nhưng anh hiểu sự bối rối của chị. Cuối cùng, từ bên kia bức
vách gỗ, có tiếng người đang đi tiểu. Không biết sao, mọi việc có vẻ như
uổng công vô ích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.