NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 122

thêm hết lớp này đến lớp khác phía bên ngoài.

Ông ta đã mất hết kiểm soát về tự tôn hay thể diện; ông ta nhìn những

người xung quanh, gần như là cầu xin họ giúp đỡ, xin họ bảo vệ ông ta khỏi
cô.

“Hỏi xem cô ta muốn gì ở tôi!” ông ta thổn thức. “Hỏi xem cô ta rốt cuộc

là cần gì chứ. Cô ta cứ thế này với tôi mấy ngày nay rồi… ngày cũng như
đêm, đêm cũng như ngày! Tôi không chịu nổi nữa, nói thật đấy, tôi không
chịu nổi nữa đâu…”

“Ông ta sao thế, say à?” một bà nào đó hỏi bà bên cạnh, cố gắng nói thì

thầm đủ nghe.

Cô vẫn đứng đó, không lùi bước, không hề có ý định trốn tránh sự chú ý

của mọi người lúc này đang dành cả cho ông ta và cho cô. Cô có phong thái
của người tự trọng và dễ mến, còn ông ta thì trông lố bịch và thảm hại.
Điều đó chỉ dẫn tới một kết quả duy nhất: sự thông cảm từ đám đông chỉ có
thể dành cho một phía. Mà đám đông thì thường là tàn bạo.

Những đôi môi mỉm cười bắt đầu xuất hiện. Rồi chúng biến thành những

cái nhếch mép, thành sự khinh thường lộ liễu. Có lúc cả đám đông còn cười
vào mặt ông ta không thương tiếc. Trong đó chỉ có một khuôn mặt vẫn tỉnh
táo và trung lập.

Là cô.
Ông ta đã khiến tình hình tồi tệ đi nhiều chứ chẳng hề tốt hơn khi tự biến

mình thành trò cười. Giờ ông ta không chỉ bị một người tra tấn mà tới ba
mươi người. “Tôi không chịu nổi nữa. Tôi thề… tôi sẽ phải làm gì đó với
cô ta…!” Thình lình, ông ta tiến về phía cô như muốn tấn công, như muốn
cô trả giá.

Ngay lập tức có vài người đàn ông xấn vào, tóm lấy tay ông ta, đẩy ông

ta ngã bên này, bên kia. Chỉ trong chớp mắt, xung quanh cô đã có vài người
bao quanh. Ông ta, làm thế nào đó, vẫn thò được đầu qua vòng vây, ở vị trí
thấp hơn bình thường, cố dấn về phía cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.