NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 13

cô ta hoàn tất động tác này.

Hắn đoán già đoán non rằng việc này chẳng qua là do dũng khí của

người phụ nữ này đã có một chút giảm sút, thế nên cô ta phải tách ra, bỏ cả
mũ ra nữa, để rồi giản dị hơn khi bước vào trong sau hắn, tránh lôi kéo quá
mức những đôi mắt tò mò.

Một tay bồi bàn, có lẽ là bồi trưởng, chào hắn ngay ở cửa phòng. “Bàn

một chỗ, thưa ông?”

“Không, tôi đã đặt bàn cho hai người.” Rồi hắn nói tên, “Scott

Henderson.”

Cái tên đó có trong danh sách. “Đúng rồi.” Người bồi bàn nhìn chéo qua

vai vị khách. “Ông chỉ đi một mình chăng, ông Henderson?”

“Không phải,” Henderson phủ nhận.
Hắn chỉ thấy còn một bàn trống. Bàn này nằm ở vị trí đặc biệt là trong

một khoảng không gian ăn vào bức tường do đó nếu muốn nhìn thấy người
ngồi tại bàn đó thì chỉ có thể đứng từ đằng trước vì ba phía đều đã ngăn với
các bàn khác.

Khi người phụ nữ xuất hiện tại lối vào phòng ăn, cô ta không còn đội mũ

nữa, và hắn thực sự ngạc nhiên về tác động của chiếc mũ đối với cô ta từ
trước tới lúc này. Ở cô ta có một cái gì đó đơn điệu. Sự rực rỡ đã không
còn; tác động từ cá tính lúc này mờ nhạt và yếu ớt. Cô ta đơn giản là một
người phụ nữ mặc đồ đen, tóc màu nâu sẫm, là một cái gì đó chắn ngang
tầm mắt – thế thôi. Không hẳn giản dị, không hẳn xinh đẹp, không cao,
không gầy, không quê mùa, cũng không lạc mốt; chẳng có gì nổi bật, mọi
thứ như không có màu sắc, chỉ là một người mang đặc điểm của phụ nữ
như mọi người trên phố. Một con số không. Mà cũng có thể là một tập hợp
các yếu tố.

Không có cái đầu nào ngoái lại rồi tiếp tục ngoái lại lâu hơn cần thiết dù

chỉ một giây, cũng không có cái đầu nào ngoái lại rồi lại phải ngoái lại lần
nữa để khẳng định điều mình thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.