NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 182

nhớ ra tôi làm gì với cái mũ. Tôi nghĩ là nếu ông biết thì cũng có ích thế
nào đó.”

Lombard vẫn im lặng chờ đợi, nhích một bước về phía bà ta với vẻ tập

trung hơn.

Mendoza đưa một ngón tay về phía Lombard. “Tối hôm đó, sau khi xảy

ra chuyện với cô ta, tôi về phòng thay đồ, rồi…” Bà ta hít một hơi sâu.
“Lúc đấy phải trói tôi lại mới đúng. Tôi vớ tất cả những thứ trên bàn rồi
làm thế này!” Bà ta quơ một tay như quét sạch mọi thứ. “Ông hiểu cảm
giác của tôi lúc đó chứ? Ông không trách tôi, đúng không?”

“Trách bà làm sao được!”
Nữ nghệ sĩ đấm vào lòng bàn tay, xen kẽ với những trọng âm tạo ra từ

âm hưởng đặc biệt của mình. “Ông có nghĩ là ai đó lại dám làm thế với tôi
trong rạp hát đầy người không? Ông có nghĩ là tôi, Mendoza, lại bỏ qua
được chuyện đó không?”

Ông ta không nghĩ thế, nhất là khi đã chứng kiến một vài lần bà ta bốc

hỏa thế này.

“Người ta đã phải giữ cả hai tay tôi lại đấy, người phụ trách sân khấu và

hầu gái của tôi, để tôi không lao ra sân khấu khi chưa chỉnh xong trang
phục như lúc này này, để xem tôi có tìm được cô ta trước cửa nhà hát
không, để có thể xé vụn cô ta ra.”

Lombard cũng thầm mong, trong một phút, rằng sự việc đã diễn tiến ra

đúng như vậy, rằng bà ta đã náo loạn với người phụ nữ bí ẩn kia trước cửa
nhà hát. Nhưng Lombard biết thực tế không xảy ra như vậy vì nếu có thì
Henderson hẳn đã nói rồi, và bà ta hẳn đã nhớ ra sớm hơn.

“Tôi sẽ cho cô ta biết tay!” Cho đến tận lúc này mà bà ta vẫn còn có vẻ

dám làm điều đó lắm. Lombard lùi lại một hai bước trước cái cách bà ta
chồm về phía ông ta, ngón tay co lại như muốn cào xé. Thái độ và lời nói
của Mendoza được Bibi hưởng ứng bằng cách xòe ra, cụp lại những ngón
tay nhỏ xíu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.