NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 188

“Tất nhiên rồi. Tôi chỉ quan tâm duy nhất tới việc của Henderson. Tôi

đang cố gắng hết sức kéo anh ấy ra khỏi đó. Việc hai bà mắc mớ với nhau
chẳng mang lại lợi ích gì cho tôi hết. Đơn giản là hai việc có dính với nhau
trên đường tôi điều tra mà thôi.”

Kettisha gật đầu. Bà ta liếc mắt về phía cửa, kiểm tra xem đã đóng hẳn

hay chưa. “Vậy thì thế này nhé. Có một chuyện tôi không thể nào thú nhận
với Mendoza được, ông hiểu không? Ở đây chắc có ai đó tuồn ra ngoài.
Chiếc mũ đó đúng là làm ở đây. Nhưng không chính thức; ai đó ở đây đã
lén làm chiếc mũ đó. Tôi nói với ông thế này: tôi không muốn đi tới tận
cùng đâu. Tôi thà chối phắt đi còn hơn là để bị lộ ra như thế. Người vẽ thiết
kế mũ đó thì chắc ổn, tôi biết cô ấy không bao giờ bán đứng tôi như thế. Cô
ấy đã làm cùng tôi từ khi tôi mới mở cửa hàng này. Cô ấy là một phần của
cửa hàng này rồi. Bán mũ nhái ra thì chỉ kiếm tối đa là năm mươi hay bảy
mươi lăm đô là cùng, chả đáng để làm hại chính ý tưởng của mình như thế.
Quá là tự cạnh tranh với chính mình. Hai chúng tôi đã điều tra sau khi
Mendoza xuống đây làm loạn ngày hôm đó, phát hiện ra bản phác thảo để
trong quyển album đã bị mất từ lúc nào. Có người đã cố tình lấy để sử dụng
lần nữa. Chúng tôi đoán là cái cô thợ khâu mũ phụ trách lô mũ đó. Đương
nhiên là cô ta chối bay chối biến rồi, mà chúng tôi cũng không có bằng
chứng gì. Chắc cô ta làm thêm ở nhà. Tôi đoán là chúng tôi hỏi vặn cô ta
trước khi cô ta nhét bản vẽ trở lại chỗ cũ. Rồi, để không xảy ra tình trạng
như thế, chúng tôi không muốn rắc rối mà, tôi đã cho cô ta nghỉ việc.” Bà
ta giơ một ngón cái lên. “Anh thấy đấy, Lombard – tên anh là thế đúng
không? – nếu nói về sổ sách ở đây thì không có khách thứ hai nào mua
chiếc mũ đấy cả. Chuyện đó là chính xác, là sự thật. Tôi chẳng giúp thêm
được gì cho anh cả. Tôi chỉ có thể khuyên anh là nếu muốn tìm ra cô ta thì
anh nên đi hỏi cô thợ cũ của chúng tôi ấy. Tôi cũng phải nói lại là tôi không
đảm bảo là cô thợ đó biết đấy nhé. Tôi thì tôi vẫn nghĩ đó là thủ phạm nên
mới cho nghỉ việc. Nếu ông muốn thử vận may thì tùy ông thôi.”

Một lần nữa con đường trước mặt lại kéo dài, ngay khi Lombard tưởng

mình đã đến đích. “Phải thế thôi, tôi làm gì có lựa chọn nào khác,” ông ta ủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.