NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 201

đã tìm được tờ hóa đơn phù hợp so với những tờ còn lại. Cô giữ lại tờ đó,
bỏ mấy tờ kia sang một bên, bước đến cạnh Lombard.

“Tôi nghĩ việc đầu tiên phải làm rõ, trước khi nói chi tiết hơn,” cô nói,

“là tôi không phải người đi cùng với người kia vào rạp hát tối hôm đó. Có
lẽ anh nên xem cái này.”

Đó là tờ thu viện phí, thời gian nằm viện là bốn tuần, bắt đầu từ ngày ba

mươi tháng Tư.

“Tôi phải vào viện mổ cắt ruột thừa, ở đó từ ngày ba mươi tháng Tư tới

ngày hai mươi bảy tháng Năm. Nếu thế vẫn chưa làm anh tin thì anh có thể
hỏi bác sĩ, y tá ở đó…”

“Thế này là đủ rồi,” Lombard thở dài, chấp nhận thất bại.

Thay vì chấm dứt nói chuyện, cô ngồi xuống cùng với Lombard.
“Nhưng cô là người mua chiếc mũ đó?” Lombard hỏi.
“Đúng là tôi mua chiếc mũ đó.”

“Nó thế nào rồi?”
Cô không trả lời ngay. Có vẻ như cô lại đang bận suy nghĩ, khiến cho

giữa họ hình thành một khoảng lặng chẳng hề dễ chịu. Lombard tranh thủ
thời gian đó quan sát cô và mọi thứ xung quanh, còn cô tìm hiểu những vấn
đề của riêng mình.

Căn phòng này cho ông ta biết nhiều điều. Nơi này đang nỗ lực, gồng

mình duy trì vẻ sang trọng. Nhưng không chấp nhận thỏa hiệp. Bên ngoài
là vị trí, là địa chỉ tốt nếu không muốn nói là rất khéo chọn. Bên trong, lúc
này thảm không còn đủ để phủ kín mặt sàn sáng bóng như gương. Những
mảnh thảm không đủ để nối tiếp nhau. Những chỗ trống tạo ra bởi những
tấm thảm đã từng ở đó, có lẽ từng chiếc đã bị bán đi. Nhưng những loại rẻ
tiền hơn không được phép thế chỗ vào đó. Lombard còn thấy được cả
những dấu hiệu tương tự trên chính nữ chủ nhân. Đôi giày đóng riêng có
giá khoảng bốn mươi đô-la, nhưng đã bị đi quá lâu. Nhìn vào đế và quai là
ta có thể thấy được. Chiếc váy có những đường nét tinh tế mà sản phẩm rẻ
tiền không bao giờ hy vọng có, nhưng nó cũng bị sử dụng quá nhiều rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.