NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 204

Cô liếc qua vai đầy ý tứ. “Xem này,” cô phẫn nộ nói.
Lombard nới lỏng bàn tay trên bờ vai đó. Cô điều chỉnh lại để làn suối

bạc tiếp tục chảy như cũ. Cô nhìn thẳng vào mắt Lombard, vừa bực tức vừa
khinh miệt. Một cú đánh dễ dàng hạ gục đàn ông. “Tôi có nên gọi xuống để
người ta đưa anh ra không?”

“Nếu cô muốn lộn xộn trên này thì cứ việc.”
“Anh không ép tôi nói được đâu. Tôi mới là người quyết định.”
Điều đó cũng có phần đúng, Lombard biết.

“Trong chuyện này tôi hoàn toàn không liên can. Anh định làm gì?”
“Thế này.”
Vẻ mặt nữ chủ nhà có chút thay đổi khi nhìn thấy khẩu súng, nhưng đó

chỉ là cú sốc mà ai cũng sẽ gặp phải. Vẻ mặt đó, rất nhanh, trở lại trạng thái
bình thường. Cô từ từ ngồi xuống, nhưng không phải là sụp đổ như một kẻ
bị chinh phục mà thể hiện sự kiên nhẫn: như thể cô biết việc này sẽ mất
nhiều thời gian và cô sẽ theo đến cuối.

Lombard chưa từng gặp ai như thế này bao giờ. Chỉ sau một thoáng co

cơ mặt, cô đã lại là người kiểm soát tình hình chứ không phải là ông ta, cho
dù trong tay có hay không có súng.

Lombard dấn tới với ý định dồn ép tinh thần của cô. “Cô không sợ chết

à?”

Cô nhìn lên, thẳng vào mặt ông ta. “Sợ chứ,” cô nói hoàn toàn bình tĩnh.

“Làm gì có ai không sợ chết, tôi cũng thế thôi. Nhưng hiện giờ thì tôi
không gặp nguy hiểm. Anh không dám giết tôi. Người ta chỉ bị giết để
không nói ra điều người ta biết, chứ làm gì có ai bị giết để ép nói ra điều
người ta biết. Chết rồi thì làm sao mà nói được chứ? Khẩu súng anh cầm
không giúp anh trở thành người quyết định được, mà vẫn là tôi. Tôi có thể
làm nhiều thứ. Tôi có thể gọi cảnh sát chẳng hạn. Nhưng tôi không gọi. Tôi
ngồi đây, đợi anh cất súng đi.”

Cô nói đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.