NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 206

“Sao cô không mở cửa sổ đi? Trong này hơi ngột ngạt đấy.”
“Không phải vì lý do đó đâu.” Tuy nhiên cô vẫn đi ra và mở cửa sổ, rồi

lại quay về cạnh Lombard.

Lombard lại thêm một câu đố nữa. “Giờ thì thế nào, cô thấy ổn hơn

chưa?” Câu hỏi không dấu sự mỉa mai.

Cô hơi liếc xuống tờ giấy. “Cũng thấy thư thái nhiều rồi. Có thể nói là

tỉnh cả người.”

“Chỉ cần một chút mà hiệu nghiệm nhỉ,” Lombard nhận xét chua chát.

“Đúng là chỉ một chút thật. Gần như là không có gì.” Cô vẫn hứng thú

với trò chơi chữ.

Ông ta không viết tiếp mà đặt bút nằm thẳng trên mặt bàn, nhưng vẫn

không rời hẳn khỏi tay. “Chuyện này thật là phi lý.”

“Có phải tôi đến gõ cửa nhà anh đâu. Chính anh đến cầu chỗ tôi đấy

chứ.” Cô gật đầu. “Chúc ngủ ngon.”

Chiếc bút lại nằm trong tay Lombard.
Lúc thang máy đi lên, cửa mở ra để đón Lombard thì ông ta đang đứng ở

ngưỡng cửa, mặt hướng vào trong chào nữ chủ nhà. Trên tay Lombard là
một mẩu giấy nhỏ, là một trang xé ra từ tập giấy nhắn, gập làm đôi, kẹp
giữa hai ngón tay.

“Tôi hy vọng không quấy quả cô nhiều,” Lombard nói với cô. Trên mặt

ông ta còn in dấu một nụ cười buồn. “Ít nhất thì tôi cũng biết là tôi không
làm cho cô phát chán. Thứ lỗi cho tôi đã đường đột vào cái giờ đặc biệt
này, cũng vì là việc kia là việc đặc biệt nên mới phải thế.” Sau đó, dường
như để đáp lại câu gì đó của nữ chủ nhà, Lombard nói tiếp, “Cô không phải
lo về chuyện đó. Tôi ghi séc làm gì nếu đã có ý định chặn việc thanh toán
sau đó chứ. Số tiền đó cũng nhỏ thôi mà, so với cô…”

“Ông có xuống không?” nhân viên phụ trách thang máy nhắc nhở.
Ông ta liếc qua. “Thang máy đây rồi.” Rồi lại quay lại trong nhà. “Chúc

cô ngủ ngon.” Lombard hơi nhấc mũ lên để chào cô rồi bước đi, vẫn để cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.