NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 215

làm thế này… Kể cũng lạ, mấy chuyện lặt vặt như thế thì tôi lại nhớ ra, cho
đến tận bây giờ nhé, trong khi mấy điều quan trọng tôi cần nhớ thì… Anh
sao thế? Anh nhìn tôi thế làm gì? Tôi dừng tay rồi mà.” Hắn xòe chỗ giấy
nhàu nhĩ ra cho Lombard xem.

“Nhưng tối hôm ấy anh vứt tờ chương trình đi, đúng không? Anh để lại

trên ghế hoặc rơi trên sàn, như mọi người hay làm thế?”

“Không. Cô ta cầm cả hai tờ. Tôi nhớ mà. Lạ nhỉ, cái đó thì tôi lại nhớ.

Cô ta bảo để cho cô ta giữ cả hai, có nói gì đó kiểu như là để ghi nhớ những
phút bồng bột ấy. Tôi không nhớ chính xác. Nhưng đúng là cô ta giữ hết,
tôi còn thấy cô ta nhét vào trong túi cơ mà.”

Lombard lập tức đứng dậy. “Thế là lại có một chút đầu mối, nếu như ta

biết cách tận dụng.”

“Ý anh là sao?”

“Đó là cái duy nhất ta chắc chắn là cô ta đang giữ đấy.”
“Nhưng làm sao mà chắc là cô ta vẫn còn giữ lúc này, đúng không?”

Henderson chỉnh lại.

“Nếu đã dụng tâm giữ nó từ đầu thì khả năng là bây giờ cô ta vẫn còn

giữ. Thông thường thì mấy tờ chương trình đó người ta vứt đi hoặc giữ lại.
Nếu vứt thì vứt đi ngay, nếu đã giữ thì giữ rất lâu, hàng năm ấy. Nếu ta có
cách nào đó dùng món này làm mồi nhử thì tốt. Ý tôi là cái đó là cái cầu
duy nhất lúc này nối hai người với nhau – cái tờ chương trình đó có góc
bên phải bị gấp tai mèo, toàn bộ các trang. Nếu có thể khiến cô ta xuất hiện
cùng tờ chương trình đó mà không phân vân mục đích là gì thì chẳng phải
là tóm được cô ta rồi hay sao.”

“Anh định đăng quảng cáo hay sao?”
“Đại loại như vậy. Người ta sưu tầm đủ loại. Nào là tem, nào là vỏ sò,

nào là những vật dụng thủng lỗ chỗ. Thông thường người ta sẽ bỏ rất nhiều
tiền để mua những cái mình coi là quý giá trong khi người khác lại coi là
rác. Một khi dân sưu tầm đã máu lên thì chẳng kể nghĩa lý gì đâu, chỉ cần
có cái mình muốn là được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.