NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 218

NGÀY HÀNH HÌNH

Chín rưỡi. Đến giờ này thì dòng người xếp hàng cũng đã vãn hẳn, một

vài người chen ngang cũng đã được mời ra ngoài. Trong cửa hàng lúc này
không có ai, hoàn toàn yên tĩnh, ngoài Lombard và người phụ tá trẻ tuổi.

Lombard ngồi ngả người trên ghế, trề môi dưới ra và thổi một hơi dài từ

cằm lên trán, khiến cho những sợi tóc lòa xòa trên trán bay tung lên. Ông ta
mặc vest, cổ áo sơ-mi để mở. Ông ta lấy từ trong túi – lúc này đang bị kẹp
trên ghế do bị ngồi đè lên – ra một chiếc khăn tay, đưa lên chấm chấm chỗ
này, chỗ kia trên mặt. Xong việc thì chiếc khăn có thêm những vệt xám.
Mọi người chẳng buồn phủi bụi mấy thứ đó khi quẳng xuống trước mặt ông
ta. Có vẻ như họ nghĩ rằng bụi càng dày thì sẽ được tính giá càng cao.
Lombard dùng khăn lau tay rồi vứt nó đi.

Ông ta ngoái đầu lại, nói với người nào đó ở khuất sau chồng chương

trình nhà hát cao như núi. “Cậu về được rồi, Jerry. Sắp hết giờ rồi. Nửa
tiếng nữa thì tôi cũng đóng cửa thôi. Qua giờ cao điểm rồi.”

Một cậu thanh niên gầy gò, tầm khoảng mười chín tuổi, nắn chỉnh lại

một vài tờ chương trình trên núi rồi bước ra, mặc áo khoác vào.

Lombard lấy một ít tiền. “Đây là mười lăm đô-la tiền công cho ba ngày,

Jerry.”

Cậu thanh niên tỏ ra thất vọng. “Ngày mai ông không cần tôi nữa à?”
“Không, ngày mai tôi cũng không còn ở đây,” Lombard trầm ngâm. “Tôi

nói với cậu thế này. Cậu có thể bán đống này như bán giấy vụn, gọi đồng
nát đến, chắc cậu cũng kiếm thêm được một ít.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.