NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 234

Ông đã giúp tôi nhìn mọi thứ theo một cách khác.” Cô lấy mu bàn tay mỏi
mệt quệt qua lông mày. Giọng cô có chiều phẫn nộ. “Tôi muốn ít nhất cũng
làm được một việc dũng cảm. Tôi đã quá chán phải làm một kẻ hèn nhát cả
đời rồi.”

Sau đó họ im lặng. Rồi đột nhiên cô hỏi, có phần lo lắng, “Liệu việc tôi

khai có tuyên thệ có đủ để cứu ông ta không?”

“Đủ để trì hoãn… kế hoạch của họ tối hôm nay. Khi đã thành công ở

bước đó thì ta có thể chuyển sang cho luật sư, họ sẽ lo nốt những thủ tục
còn lại.”

Chợt cô nhận ra rằng họ đã rẽ trái vào một con đường nhỏ, tiến tới một

vùng có vẻ rất hoang vắng. Thực ra điều này đã xảy ra được một lúc, trước
khi cô nhận thức được. Chiếc xe di chuyển không còn êm như trước.
Những người bạn đường lúc trước còn thỉnh thoảng có, giờ không còn ai. Ở
đây không có dấu hiệu của sự sống.

“Sao thế này? Tôi tưởng đường cao tốc bắc nam là đường tới nhà tù của

bang chứ. Chẳng phải ông ta…”

“Đây là đường tắt,” Lombard đáp vắn tắt. “Đi đường này thì tiết kiệm

được nhiều thời gian.”

Tiếng gió hú bên ngoài lúc này có vẻ đã to hơn, như cũng muốn tỏ ra lo

lắng, khi chiếc xe tiến tới, choán chỗ nó.

Ông ta lại nói, cằm gần chạm vô lăng, mắt không cử động và hoàn toàn

vô hồn. “Một lúc nữa thôi là tôi sẽ đưa cô đến nơi cần đến.”

Trong xe lúc này không còn chỉ có hai người bọn họ. Tại một thời điểm

nào đó trong khoảng thời gian yên lặng trước, một yếu tố thứ ba đã vào xe,
và lúc này đang ngồi giữa hai bọn họ. Nó lạnh lẽo, có hình dáng của nỗi sợ
hãi, có đôi tay vô hình đang ôm chặt lấy người phụ nữ, ngón tay cứng đờ
của nó đang lần tới khí quản của cô.

Đã khoảng mười phút mà xung quanh không có một ánh đèn nào, ngoại

trừ đèn xe của chính họ. Hai người cũng không nói với nhau câu nào. Cây
cối tạo thành những hình khối mờ mờ ở hai bên. Gió tiếp tục gửi đến lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.