NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 31

thuật để họ có thể khai thác được những thông tin cần thiết điền vào chỗ
trống.

“Ông bao nhiêu tuổi, ông Henderson?”

“Ba mươi hai.”
“Vợ ông?”
“Hai mươi chín.”

“Hai người lấy nhau bao lâu rồi?”
“Năm năm rồi.”
“Ông làm nghề gì?”

“Tôi làm môi giới.”
“Tối hôm nay ông ra khỏi nhà lúc mấy giờ, ông Henderson?”
“Khoảng giữa năm rưỡi và sáu giờ.”

“Ông nói cụ thể hơn được không?”
“Cụ thể hơn thì cũng được. Nhưng chắc là không thể nói chính xác từng

phút lúc tôi đóng cửa đâu. Tôi cho rằng khoảng giữa sáu giờ kém mười lăm
tới sáu giờ gì đó. Tôi có nhớ đồng hồ điểm sáu giờ thì tôi đã ra tới góc phố
rồi, tiếng đồng hồ điểm từ nhà thờ nhỏ ở khu phố kế bên.”

“Ra vậy. Lúc đó ông ăn tối rồi chứ?”

“Chưa.” Một giây trôi qua. “Chưa, lúc đó chưa.”
“Nghĩa là ông ăn tối ở bên ngoài.”
“Tôi ăn tối bên ngoài.”

“Ông ăn tối một mình à?”
“Tôi ăn tối bên ngoài, không ăn cùng vợ tôi.”
Người đứng cạnh bàn đã lật tới trang cuối cùng của cuốn tạp chí. Người

đứng cạnh cửa sổ cũng đã không còn hứng thú với cảnh quan bên ngoài
nữa. Người ngồi trên ghế cố gắng đặt câu hỏi sao cho tránh gây ra những ý
nghĩa tấn công trực diện, “À, như thế là không theo thói quen – đi ăn tối
không có vợ ấy – đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.