NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 44

tôi gặp đấy, vì lúc đó chúng tôi đều nhìn đồng hồ mà, là lúc tôi đưa cô ta
xem đôi vé. Sáu giờ mười phút, chính xác luôn.”

Burgess cọ cọ móng tay bên dưới môi. “Quán đó là quán nào thế?”

“Tôi không nhớ chính xác. Cửa quán có đèn đỏ bắt mắt lắm, lúc đấy tôi

chỉ để ý thế thôi.”

“Ông có thể chứng minh được là ông ở trong quán đó lúc sáu giờ mười

phút không?”

“Tôi vừa chẳng nói với ông còn gì. Sao nào? Có điều gì quan trọng sao?”

Burgess nói, “À, tôi lòng vòng với ông cũng được thôi, nhưng tôi lại

thích lạ đời. Tôi sẽ nói cho ông biết. Vợ ông chết chính xác vào lúc sáu giờ
tám phút. Đồng hồ đeo tay của cô ấy vỡ do đập vào cạnh bàn trang điểm
khi cô ấy ngã xuống. Nó dừng ở…,” ông ta đọc cái gì đó, “… sáu giờ tám
phút mười lăm giây.” Ông ta lại cất cái đó đi. “Tôi không thấy cái gì có hai
chân, thậm chí là có cánh, mà có mặt ở đây vào thời điểm đó để rồi lại đến
được đường Mười Lăm sau đó một phút bốn mươi lăm giây cả. Ông chứng
minh được ông ở đó vào lúc sáu giờ mười, thì mọi việc chấm dứt ở đây.”

“Nhưng tôi nói với ông rồi còn gì! Tôi có xem đồng hồ mà.”
“Đấy không phải là bằng chứng. Đó là lời khai thiếu cơ sở.”

“Thế nào mới là bằng chứng?”
“Khi có gì đó chứng thực.”
“Tại sao lại phải chứng thực ở đó? Ở đây không được hay sao?”

“Vì nếu ở đây thì mọi thứ cho thấy ngoài ông ra chẳng có ai khác gây ra

chuyện đó cả. Ông nghĩ chúng tôi ngồi đây vật vã với ông cả đêm để làm gì
chứ?”

Henderson để hai cổ tay buông thõng từ đầu gối. “Ra vậy,” hắn thở ra.

“Tôi hiểu rồi.” Sự tĩnh lặng lại kéo dài, thống trị trong căn phòng một lúc
sau đó.

Burgess phá vỡ sự im lặng. “Liệu người phụ nữ ông nói đã gặp trong

quán có chứng thực được thời điểm đó không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.