NGƯỜI ĐÀN ÔNG BÍ ẨN - Trang 77

khi tôi phải đích thân đi đến tận nơi!
Ông Satterthwaite có vẻ rất phiền lòng.
- Và tôi đang có ý định đi Riviera vào tuần sau- ông nói giọng đầy
thương cảm.
Ánh mắt ông hướng về Mr Quinn, dường như van vỉ: “Làm ơn đừng nói là
tôi nên đi”
- Chưa bao giờ ông đến Canada à?
- Chưa bao giờ.
- Đất nước này có nhiều điều rất thú vị.
Quinn ngả người trên ghế, châm thuốc hút. Đợi hết hơi thuốc, ông thong
thả nói:
- Thưa ngài Satterthwaite, ngài là một người giàu có, tôi biết chứ.
Không phải tỷ phú nhưng ngài có thể cho phép mình làm gì đó, rất tuỳ
hứng, mà không cần để ý đến chi phí cho việc đó. Cho tới bây giờ, ngià hài
lòng với vị trí của một người đứng ngoài lề những thảm kịch và nỗi đau
của con người. Đã bao giờ ngài có ý muốn được là người trong cuộc, được
đóng một vai trò nào đấy trong tấn bi kịch đó? Có khi nào ngài tự tưởng
tượng ra, dù trong nửa phút thôi, ngài nắm trong tay sự sống và cái chết?
Ngài sẽ phán xử số phận của người khác như thế nào?
Satterthwaite cúi người về phía trước. Ông lại cảm nhận được nhiệt tình sôi
sục đã xâm chiếm con người mình:
- Ý ông là liệu tôi có đi khắp mọi nơi ở Canada không ấy à?
Quinn mỉm cười nhẹ nhàng đáp lời:
- Ồ , chính là ông tự nêu ý đó đấy chứ đâu phải tôi.
- Ông không nên tránh né như vậy- Satterthwaite phản đối- Mỗi khi
tôi gặp ông trên con đường mình đi…
Satterthwaite dừng lại.
- Thì sao kia?- Quinn khuyến khích.
- Ông có điều gì đó thật đặc biệt mà tôi không hiểu, mà có khi không
bao giờ tôi có thể hiểu nổi. Lần cuối cùng tôi gặp ông…
- …Một buổi tối ở Saint- Jean.
Ông Satterthwaite rùng mình, như thể những gì mà người đàn ông trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.