NGƯỜI ĐÀN ÔNG BÍ ẨN - Trang 81

Hay anh thư ký kia đã lợi dụng danh nghĩa của ông chủ?
Satterthwaite trở về, trong lòng cứ lấn cấn mãi, lại thêm cảm giác thất vọng
và thất bại, vì chuyến đi không mang lại điều gì. Ngay hôm sau, ông tìm
đến quán L’ Arlencchino. Hơn cả mong đợi, ông nhận ra gương mặt thân
quen của Quinn nơi cuối phòng, nụ cười cởi mở, sáng rỡ.
- Vậy đấy! Giờ thì ông có thể huênh hoang vì đã xỏ mũi được tôi rồi
đấy. Satterthwaite vừa nói vừa với tay quết bơ, làm tôi đuổi theo những cái
vớ vẩn.
Quinn nhướng đôi lông mày:
- Sao lại là tôi? Chính ông đề xướng ý tưởng đó chứ?
- Đâu cần biết ai là người khơi mào, nhưng tóm lại chuyến đi là công
cốc. Louisa Bullard chẳng biết gì mà nói.
Rồi ông Satterthwaite kể lại chi tiết cuộc chuyện trò với cô hầu gái và với
ông Denman. Quinn lặng yên nghe.
- Nói gì thì nói, cũng không hẳn là không có manh mối gì. Người ta
hẳn phải nghĩ nát óc trước khi chịu cách xa Louisa Bullard. Nhưng vì sao
kia? Tôi nghĩ mãi vẫn không ra.
- Không nghĩ ra ư?- Quinn hỏi giọng thẽ thọt lấy lòng khiến ông
Satterthwaite đỏ cả mặt.
- Không lẽ ông cho là tôi không khéo hỏi? nhưng xin bảo đảm là tôi
đã khiến cô ta kể đi kể lại câu chuyện. Làm sao có thể đổ lỗi cho tôi nếu
không có được những thông tin cần thiết.
- Thế ông có chắc là ta không tìm được manh mối gì không?- Quinn
hỏi.
Bị bất ngờ, Satterthwaite đưa mắt nhìn Quinn, bắt gặp ánh nhìn buồn bã và
đầy giễu cợt đã thân thuộc với ông lắm lắm. Ông lắc đầu, rồi mải đuổi theo
bao ý nghĩ.
Quinnn tiếp chuyện, giọng khác hẳn:
- Một ngày gần thôi, ông sẽ hoạ lên bức tranh hoàn hảo về các nhân
vật trong câu chuyện này. Mới có vài từ nhưng hình ảnh của họ hiện lên sắc
nét như thể một bức điêu khắc. Cũng theo cách ấy, ông mô tả lại ngôi nhà
tôi nghe xem nào. Không ai để ý đến nó cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.