NGƯỜI ĐÀN ÔNG BÍ ẨN - Trang 83

- Một dấu hiệu trên trời.
Ông Satterthwaite nhìn Quinn sững sờ.
- Ông nghĩ đến cả điều phi lý ấy? Rằng đó là bàn tay của Chúa trời?
- Dựa vào những điều chúng ta biết, đó có thể là bàn tay của Chúa
lắm chứ.
Sự tò mò của ông Satterthwaite rõ ràng là bị kích thích ghê gớm trước cách
nói nghiêm trang của ông bạn. Ông phản đối:
- Thật vô lý! Chính cô ta đã nói đó là khói tàu kia mà.
- Con tàu này đi Luân Đôn hay từ Luân Đôn tới? – Quinn thì thào.
- Giờ nào cũng có tàu đi Luân Đôn, lúc kim dài đồng hồ chỉ số mười.
Vậy đương nhiên đó phải là tàu từ Luân Đôn đến, chuyến tàu mười tám giờ
hai mươi tám phút…Không đúng, như vậy cũng không hợp lý vì cô hầu gái
khẳng định là nghe thấy tiếng súng ngay sau đó, mà ta đều biết súng nổ lúc
mười tám giờ hai mươi phút. Chắc chắn là con tàu không thể đến sớm mười
phút được.
- Có thể lắm chứ, ông chẳng nói đây là miền quê còn gì?- Quinn
thuyết phục.
Ông Satterthwaite nhìn thẳng vào Quinn, giọng trùng xuống:
- Có thể đó là tàu chở hàng, nhưng nếu thế thì…
- Thì việc đưa Louisa Bullard đi Canada không có ích lợi gì cả- Quinn
nói tiếp vào- Đồng ý.
Ông Satterthwaite đăm đăm nhìn Quinn, chậm rãi nói từng tiếng rõ ràng:
- Chuyến tàu lúc mười tám giờ hai mươi tám phút… Nhưng, nếu súng
nổ vào lúc đó, tại sao tất cả đều khẳng định tiếng nổ vang lên trước đó?
- Đương nhiên là đồng hồ bị chậm.
- Tất cả sao?- ông Satterthwaite kêu lên đầy nghi hoặc- ông muốn nói
có sự trùng hợp!
- Tôi không nghĩ đó là sự trùng hợp- Quinn chữa lại- Tôi nghĩ đến vụ
giết người đã xảy ra vào một ngày thứ sáu.
- Thế thì sao?
- Chính ông đã nói là ngài George lên giây đồng hồ vào mỗi chiều thứ
sáu- Quinn giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.