NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 120

9

Bà ngồi ăn bữa sáng vào lúc bảy giờ. Qua cửa sổ nhìn ra hồ nước,

bà thấy trời đã nổi gió. Một người đàn ông kéo xe trượt tuyết, trên xe
có hai đứa bé ních chặt quần áo ấm. Nhìn cảnh ấy khiến bà nhớ lại
mình đã phải cố gắng như thế nào để kéo được những đứa con của
mình lên đỉnh dốc. Đó là một trong những cảm giác lạ lùng nhất trong
cuộc đời, chơi đùa với các con trong tuyết giữa lúc đầu vẫn nghĩ đến
những bản án phức tạp. Tiếng reo hò, cười đùa của những đứa trẻ
tương phản với những tình tiết đáng sợ trong các vụ trọng án.

Bà nhẩm tính lại trong cuộc đời làm thẩm phán, bà đã bỏ tù ba kẻ

giết người có chủ định và bảy người do ngộ sát. Ngoài ra còn một loạt
những kẻ cưỡng dâm và những gã đánh người gây thương tích mà chỉ
là nhờ may mắn mới không chuyển thành tội giết người.

Những ý nghĩ ấy đã khiến bà cảm thấy bất an. Đong đếm cuộc sống

của bà chỉ dựa trên số lượng những kẻ sát nhân bị bà bỏ tù: phải chăng
đó thực sự là kết quả những cố gắng của bà?

Đã hai lần bà bị đe dọa. Lần đầu, cảnh sát Helsingborg cho rằng cần

phải bố trí người bảo vệ bà. Việc này có liên quan đến một kẻ buôn
bán ma túy đã có tiền án sử dụng xe máy để trấn lột. Ngày đó các con
bà còn nhỏ. Đó là một quãng thời gian khó khăn cho cuộc sống gia
đình bà: hầu như không có ngày nào là bà và Staffan không to tiếng
với nhau.

Trong khi ăn bà tránh nhìn vào những tờ báo hẳn đã được lợi trong

vụ ở Hesjövallen. Thay vào đó, bà cầm lấy tờ báo kinh tế, lơ đãng giở
các trang: thị trường chứng khoán, số lượng phụ nữ trong hội đồng
quản trị của các công ty Thụy Điển. Trong phòng ăn không có nhiều
người. Bà lấy thêm cốc cà phê thứ hai và nghĩ liệu có nên chọn đường
khác để trở về nhà không. Có thể theo hướng Tây, qua các khu rừng
của Värmland?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.