NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 236

– Sự can thiệp của chúng ta là cần thiết. Sự ổn định của toàn đất

nước bị đe dọa.

– Bởi một vài ngàn sinh viên? Lúc này chị mới là người không nói

lên sự thật, chị Hồng Quế. Các người sợ hãi trước một điều gì đó hoàn
toàn khác.

– Sợ cái gì?
Nhã Như cúi người về phía chị gái nói khẽ:
– Sợ những người nông dân. Các người sợ họ sẽ đứng về phía sinh

viên. Và thay vì thử suy nghĩ đến tương lai của đất nước bằng cách
thoát ra khỏi những lối mòn thì các người lại sử dụng đến vũ khí. Thay
vì giải quyết vấn đề thì các người lại tìm cách che đậy nó.

Hồng Quế không trả lời. Chị nhìn chằm chằm em trai. Nhã Như

nghĩ rằng trong gia đình họ, cách đây vài thế hệ, người ta hẳn sẽ
không bao giờ dám nhìn một viên quan như thế.

– Không nên cười với chó sói, Hồng Quế nói, nếu không nó có thể

nghĩ rằng em muốn đánh nhau.

Chị đứng dậy đặt gói quà được buộc dải băng đỏ lên mặt bàn:
– Chị lo lắng không biết con đường của em sẽ dẫn em tới đâu. Chị

sẽ làm tất cả những gì có thể để những người như em không làm biến
dạng được đất nước này. Đó sẽ là một nỗi xấu hổ, chúng ta rồi sẽ vô
cùng hối tiếc. Cuộc chiến giai cấp đã quay trở lại. Em đang đứng về
phe nào? Dĩ nhiên không phải là phe của nhân dân.

– Em tự hỏi bây giờ ai là chó sói, Nhã Như nói.
Anh tìm cách hôn lên má chị, nhưng Hồng Quế đã quay mặt bỏ đi.

Chị dừng lại trước cánh cửa trượt. Nhã Như đến bên bàn làm việc bấm
nút mở cửa cho chị.

Khi cánh cửa đã được khép lại, anh cúi xuống điện thoại nội bộ:
– Tôi còn chờ một người khách nữa.
– Tôi có cần ghi lại tên người đó không? Bà Sen hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.