NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 362

– Chu Phúc là kẻ cầm đầu một nhóm tội phạm chuyên ăn cắp xe

hơi, Hồng Quế nói nhỏ. Những tên khác đã bị kết án. Bây giờ mới đến
lượt kẻ cầm đầu. Vì hắn tái phạm nên rất có thể sẽ phải nhận hình phạt
rất nghiêm khắc. Trước kia luật pháp đã khoan hồng với hắn. Nhưng
hắn đã phản bội lòng tin ấy nên lần này tòa sẽ xử nặng hơn.

– Nhưng sẽ không phải lãnh án tử hình đấy chứ?
– Đương nhiên là không.
Birgitta Roslin nhận thấy Hồng Quế không hài lòng với câu hỏi cuối

cùng của mình. Câu trả lời của bà ta nghe thiếu kiên nhẫn và phủ
nhận. Và nụ cười đã biến mất, bà thầm nghĩ. Liệu có phải mình đang
được tham dự một phiên tòa thực sự hay tất cả chỉ là một màn diễn
được dàn dựng mà ở đó bản án đã được đưa ra?

Những giọng nói chói tai vang dội trong phòng xử. Người duy nhất

không hề nói một câu nào chính là bị cáo, lúc nào cũng chỉ cúi gằm
mặt nhìn xuống đất. Thỉnh thoảng Hồng Quế dịch lại cho bà nghe
những gì đã được nói ra. Viên luật sư bào chữa tỏ ra không mấy cố
gắng giúp đỡ thân chủ của mình, điều mà ở Thụy Điển cũng có khi
xảy ra, bà nghĩ. Tất cả chỉ là cuộc đối thoại giữa bà thẩm phán với đại
diện viện kiểm sát.

Phiên tòa kéo dài chưa được nửa giờ đồng hồ.
– Hắn sẽ nhận án phạt lao động cải tạo chừng mười năm, Hồng Quế

nói với bà.

– Nhưng tôi không nghe bà thẩm phán tuyên án.
Hồng Quế không đáp lời. Lúc bà thẩm phán đứng dậy, mọi người

cũng làm theo. Người bị kết án được giải đi. Birgitta Roslin không đón
bắt được ánh mắt của ông ta.

– Bây giờ chúng ta đến gặp bà thẩm phán, Hồng Quế nói. Bà ấy

mời chúng ta vào phòng dùng trà. Tên bà ấy là Mẫn Tháp. Nếu không
phải làm việc, bà ấy thường chơi với hai đứa cháu.

– Bà ấy tiếng tăm ra sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.