NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 374

– Nếu phải tới đó, tôi yêu cầu bà ở lại bên tôi. Nếu không tôi sẽ

không rời khỏi khách sạn, trước khi đại sứ quán mở cửa và tôi được
nói chuyện với một ai ở đó.

– Tôi sẽ ở bên bà.
Họ tiếp tục đi đến phòng ăn. Giữa lúc Karin Wiman định rời khỏi

bàn ăn thì hai người đã xuất hiện. Birgitta giải thích mọi chuyện cho
Karin nghe. Karin nhìn bà ngạc nhiên.

– Tại sao bạn không kể cho mình nghe? Như thế chúng ta đã có thể

tính đến khả năng sẽ xảy ra chuyện này và bạn có thể sẽ phải ở lại đây.

– Cũng chỉ vì, như đã nói, mình không muốn bạn phải lo lắng và

bản thân cũng không muốn phải lo lắng. Mình nghĩ là mọi chuyện đã
xong. Mình đã nhận lại được chiếc túi. Còn bây giờ mình phải ở lại
đến ngày mai.

– Việc này có cần thiết không ?
– Viên cảnh sát mà mình vừa mới gặp xem ra không phải là người

dễ thay đổi quyết định đã đưa ra.

– Bạn có muốn mình ở lại đây không?
– Cứ bay đi. Ngày mai mình sẽ bay sau. Mình sẽ gọi điện về nhà

nói cho Staffan biết.

Karin còn chần chừ. Birgitta đưa bạn mình đến lối ra.
– Cứ đi đi. Mình ở lại để làm rõ ràng mọi chuyện. Có vẻ như luật

pháp ở đây không để cho mình đi trước khi làm xong những việc mà
họ yêu cầu.

– Nhưng bạn đã chẳng nói là mình không nhìn thấy ai hết?
– Mình sẽ vẫn giữ ý kiến này. Còn bây giờ hãy lên đường đi. Khi

nào mình về nhà, chúng ta sẽ cùng nhau xem lại những tấm ảnh chụp
ở Vạn Lý Trường Thành.

Birgitta nhìn Karin đi xa dần tới chỗ thang máy.
Bà ngồi vào chiếc xe ô tô cùng với Hồng Quế và Chấn Bình. Những

chiếc mô tô rú còi dẹp đường cho họ giữa dòng xe cộ đông đúc. Xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.