NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 436

– Chương trình của chị hôm nay thế nào? Mã Lý hỏi.
– Một cuộc trao đổi với một vài thành viên thuộc ban an ninh của

tổng thống Mugabe. Chúng ta giúp đỡ họ.

– Bằng vũ khí?
– Một phần. Nhưng chủ yếu vẫn là huấn luyện các đội đặc nhiệm,

luyện tập cách cận chiến, và cả kỹ thuật giám sát.

– Lĩnh vực mà chúng ta là chuyên gia.
– Có ẩn ý gì không đấy?
– Đương nhiên là không, Mã Lý ngạc nhiên.
– Chị biết là tôi luôn cho rằng việc bảo vệ đất nước chống thù trong

lẫn giặc ngoài đều quan trọng như nhau. Ví dụ, không ít nước phương
Tây chẳng mong muốn gì hơn là đất nước Zimbabwe lại rơi vào cảnh
hỗn loạn. Nước Anh chưa bao giờ hoàn toàn chấp nhận nền độc lập
mà Zimbabwe giành được vào năm 1980. Vây quanh tổng thống
Mugabe là biết bao kẻ thù. Sẽ thật ngu ngốc nếu ông ấy không yêu cầu
các cơ quan an ninh của mình hoạt động hết khả năng.

– Vậy ông ấy không phải là người ngu ngốc sao?
– Robert Mugabe đủ thông minh để hiểu rằng bằng mọi giá, phải

chống trả những nỗ lực của các thế lực thực dân trước đây hòng hất
cẳng đảng cầm quyền. Một khi Zimbabwe thất thủ sẽ kéo theo sự bất
ổn ở một loạt các nước khác.

Hồng Quế tiễn Mã Lý ra tận cửa và nhìn bà dần khuất bóng trên con

đường lát đá uốn khúc giữa các lùm cây xanh mướt.

Ngay sát căn biệt thự của bà có một cây tử đàn. Bà ngắm nhìn

những bông hoa màu xanh nhạt. Bà cố so sánh chúng với một màu
tương tự nào đó, nhưng uổng công. Bà nhặt lên một bông hoa, ép vào
giữa cuốn nhật ký mà bà luôn đem theo, nhưng hiếm khi viết thêm
được gì vào trong đó.

Bà đang định ra ngồi ở hàng hiên để đọc một bản báo cáo về phe

đối lập ở Zimbabwe thì nghe có tiếng gõ cửa. Bên ngoài cửa là Chu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.