NGƯỜI ĐÀN ÔNG MANG TÊN OVE - Trang 102

Nhưng Ove thật sự không còn lựa chọn. Dù anh có đứng đó đến khi mặt

trời ló dạng hoàn toàn thì cũng chẳng làm thay đổi được tình hình. Vậy nên
anh ký tên vào tờ giấy. Trong lúc bàn tay còn lại co thành nắm đấm trong túi
quần.

Ove đi khỏi mảnh đất nơi từng có ngôi nhà của bố mẹ mà không hề

ngoảnh lại. Anh thuê một căn phòng nhỏ trong phố từ một bà già, và ngồi cả
ngày trong đó, ngán ngẩm nhìn bức tường. Đến tối, anh đi làm vệ sinh các
toa tàu. Sáng hôm sau, thay vì sử dụng phòng thay đồ thường lệ, anh và
những người công nhân khác được gọi về trụ sở chính để nhận quần áo làm
việc mới.

Khi Ove đang đi trên hành lang thì chạm mặt Tom. Đó là lần đầu tiên hai

người nhìn thấy nhau kể từ vụ ăn trộm tiền trên toa tàu. Một người đỡ chai
mặt hơn Tom chắc đã tránh không nhìn vào mắt Ove, hoặc vờ như biến cố
đó chưa bao giờ xảy ra. Nhưng Tom là một kẻ chai mặt.

— A, thằng ăn cắp đây rồi! - Tom la lớn và nở nụ cười thách thức.
Ove không đáp. Anh tìm cách đi qua, nhưng bị nhận một cú thúc cùi chỏ

từ một trong số các nhân viên đàn em của Tom. Anh ngước lên nhìn. Thằng
nhóc đó đang mỉm cười ngạo nghễ.

— Mọi người cẩn thận tiền nong nhé, ở đây có một thằng ăn cắp đấy! -

Tom nói to đến mức giọng nói của hắn vang vọng khắp hành lang.

Một tay Ove nắm chặt chồng quần áo của mình, tay kia co lại thành nắm

đấm trong túi quần. Anh bước vào phòng thay đồ trống không, cởi bộ quần
áo bảo hộ cũ, tháo chiếc đồng hồ móp méo của bố và đặt nó xuống băng
ghế. Khi anh quay người đi sang phòng tắm thì Tom xuất hiện trên ngưỡng
cửa.

— Bọn tao đã nghe được về đám cháy. - Hắn nói.
Ove nhận ra Tom không chờ nghe anh đáp lại.
— Bố mày chắc phải tự hào lắm! Thậm chí ông ta cũng không vô dụng

đến mức làm cháy trụi ngôi nhà của mình! - Tom nói với theo Ove khi anh
bước vào buồng tắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.