NGƯỜI ĐÀN ÔNG MANG TÊN OVE - Trang 144

khắp nơi đều có dấu ấn của vợ ông. Những món đồ trang trí nhỏ trên cửa sổ,
mấy chiếc kẹp tóc bỏ lại trên bàn bếp, dòng chữ viết tay của bà trên mẩu
giấy ghi chú gắn ở cửa tủ lạnh.

Mặt sàn đầy những vệt bánh xe mờ nhạt, như thể ai đó đạp xe qua lại nơi

này hàng ngàn lần. Bếp lò và quầy bếp rõ ràng thấp hơn bình thường. Cứ
như thể căn bếp được xây dựng cho một đứa trẻ. Parvaneh trố mắt nhìn, hệt
như cách mọi người vẫn làm khi trông thấy nó lần đầu tiên. Ove đã quen với
điều này. Ông đã tự tay sửa lại căn bếp sau vụ tai nạn. Hội đồng thành phố
từ chối hỗ trợ, tất nhiên rồi.

Parvaneh trông như thể bị hóa đá.
Ove giật chiếc ấm điện từ bàn tay giơ ra của cô nàng mà không nhìn vào

mắt cô. Ông từ tốn hứng nước đầy ấm và cắm điện.

— Cháu không hề biết chuyện này, bác Ove. - Cô thì thầm với giọng ăn

năn.

Ove cúi người trước bồn rửa bát thấp, quay lưng về phía cô. Parvaneh tiến

đến và khẽ chạm vào vai ông.

— Cháu xin lỗi bác. Thật đấy. Lẽ ra cháu không nên đường đột vào đây

mà không xin phép trước.

Ove hắng giọng và gật đầu, vẫn không quay người lại. Ông không rõ họ

đứng đó bao lâu. Bàn tay của Parvaneh nằm yên trên vai ông, nhẹ bỗng. Ông
quyết định không gạt nó ra.

Giọng nói của Jimmy ngoài phòng khách cất lên phá tan sự im lặng.
— Ông có gì để ăn không ạ?
Vai của Ove trượt ra khỏi bàn tay Parvaneh. Ông lắc đầu, dùng mu bàn

tay lau vội khuôn mặt, và lầm lũi đi về phía cái tủ lạnh mà không nhìn cô.

Jimmy chậc lưỡi cảm ơn khi Ove đi từ trong bếp ra và đưa cậu ta một

chiếc sandwich kẹp xúc xích. Ông đứng lại cách đó vài bước, khuôn mặt
cứng đanh.

— Nó thế nào rồi? - Ông hất hàm về phía con mèo trên tay Jimmy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.