NGƯỜI ĐÀN ÔNG MANG TÊN OVE - Trang 146

— Tôi không nghĩ đó là ý hay đâu ạ. Tôi xin lỗi. - Jimmy đáp và bẽn lẽn

nhún vai, khiến cho con mèo đảo tới đảo lui

Cậu ta giơ cánh tay ra. Chỗ da ở đó đỏ au như bị bỏng.
— Tôi cũng bị dị ứng với mèo…
Parvaneh kêu lên một tiếng và lao tới đỡ lấy con mèo từ tay Jimmy. Cô

nhanh chóng quấn chăn quanh người nó.

— Chúng ta phải đưa Jimmy tới bệnh viện! - Cô nói.
— Tôi bị cấm cửa ở đó rồi. - Ove đáp ngay không suy nghĩ.
Khi nhìn về phía Parvaneh và nhận thấy vẻ mặt cô giống như sắp ném con

mèo vào mình, ông cúi mặt, chán nản rên lên. Tất cả những gì tôi muốn là
chết quách đi, ông nghĩ thầm và ấn ngón chân xuống một tấm ván sàn. Tấm
ván hơi võng xuống. Ove ngước lên nhìn Jimmy. Rồi ông nhìn con mèo.
Ánh mắt ông dừng lại ở vũng nước trên sàn. Ông lắc đầu với Parvaneh.

— Chúng ta có thể đi bằng xe của tôi.
Đoạn ông lấy áo khoác treo trên móc xuống và mở cửa trước. Vài giây

sau ông thò đầu trở lại qua cửa, quắc mắt nhìn cô nàng bầu bí.

— Nhưng tôi sẽ không đánh xe vào tận cửa nhà, vì chuyện đó bị cấ…
Cô ngắt lời Ove bằng một tràng tiếng Ba Tư mà ông không hiểu, nhưng

vẫn nhận thấy chúng hung hăng một cách không cần thiết. Quấn con mèo
chặt hơn trong tấm chăn, Parvaneh bước ra ngoài, ngang qua chỗ ông.

— Quy định là quy định. - Ông hùng hổ nói trong lúc cô nàng đi về phía

khu đỗ xe, nhưng Parvaneh không đáp.

Ông quay lại, chỉ tay vào Jimmy.
— Còn cậu, mặc áo ấm vào. Nếu không cậu sẽ không đi đâu hết. Rõ

chưa?

Parvaneh là người trả tiền đỗ xe ở bệnh viện. Ove không tranh cãi chuyện

đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.