NGƯỜI ĐÀN ÔNG MANG TÊN OVE - Trang 183

— Sẽ không có chuyện đó.
Đến đây thì chủ đề về con mèo kết thúc. Patrick cố không tỏ ra ngạc

nhiên. Parvaneh thì cố nén cười. Nhưng cả hai đều không thành công cho
lắm.

— Chúng ta có thể dừng ở đâu đó để kiếm thứ gì bỏ bụng được không ạ?

- Jimmy vừa nói vừa chỉnh lại lưng ghế, làm chiếc Saab rung lên.

Ông Ove quan sát nhóm người quanh mình như thể ông vừa bị bắt cóc và

đưa tới một thế giới song song. Trong một thoáng ông đã nghĩ tới việc lao xe
ra khỏi con đường, nhưng rồi ông nhận ra kịch bản tồi tệ nhất là tất cả bọn
họ sẽ đi cùng ông sang thế giới bên kia. Nghĩ đến đó, ông giảm tốc độ và nới
rộng khoảng cách giữa xe mình với chiếc xe chạy phía trước.

— Xi! - Cô bé ba tuổi bỗng ré lên.
— Chúng ta dừng xe được không bác? Nasanin cần đi tè. - Parvaneh vội

nói với âm lượng khiến người ta tin rằng băng ghế sau của chiếc Saab cách
xa ghế lái cả trăm mét.

— Phải rồi! Chúng ta có thể tranh thủ thời gian đó để ăn. - Jimmy gật gù.
— Được đấy. Tôi cũng đang cần đi vệ sinh đây. - Parvaneh nói.
— Tiệm McDonald’s có nhà vệ sinh đó. - Jimmy loan báo.
— McDonald’s được đấy, chúng ta ghé vào đó đi. - Parvaneh đồng tình.
— Không, chúng ta sẽ không dừng lại. - Ông Ove nói với giọng cương

quyết.

Parvaneh liếc ông một cái qua gương chiếu hậu. Ông quắc mắt đáp trả.
Mười phút sau ông đã ngồi trong xe chờ mọi người phía bên ngoài tiệm

McDonald’s. Ngay cả con mèo cũng đi theo họ. Quân phản trắc!

Parvaneh bước ra và gõ vào kính cửa sổ phía ông đang ngồi.
— Bác có chắc là không cần gì cả không đấy? - Cô nhẹ nhàng hỏi ông.
Ove gật đầu. Cô tỏ ra hơi thất vọng. Ông quay kính xe lên. Cô đi vòng

qua chiếc xe và ngồi phắt vào ghế phụ lái.

— Cảm ơn bác đã dừng xe. - Cô mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.