NGƯỜI ĐÀN ÔNG MANG TÊN OVE - Trang 218

Một người đàn ông có bộ râu lởm chởm và bẩn thỉu đang dựa người vào

tường quán, cách đó không xa. Anh ta đặt một cái ly giấy trước mặt. Phía
trước cửa quán cà phê, Ove, Parvaneh và con mèo bắt gặp một thanh niên
gầy gò chừng hai mươi hai tuổi, mắt viền đen thui như gấu trúc. Phải mất
một lúc Ove mới nhận ra đó chính là người đã đứng sau lưng cậu nhóc đòi
xe đạp mà ông gặp lúc trước. Trông cậu ta có vẻ dè chừng. Ove gật đầu đáp
lại nụ cười của cậu ta, như thể muốn nói rõ ràng mặc dù không có ý định
cười đáp lại, ông vẫn chấp nhận nụ cười đó.

— Sao bác không để cháu đỗ xe cạnh cái xe đó? - Parvaneh thắc mắc

trong lúc họ mở cửa kính và bước vào trong quán.

Ove không đáp.
— Cháu làm được mà! - Cô nói với giọng tự tin.
Ove mệt mỏi lắc đầu. Hai tiếng trước đó, cô nàng còn không biết chân

côn nằm ở đâu, bây giờ thì lại tỏ ra bực mình vì ông không để cô đưa xe vào
một vị trí đỗ chật hẹp.

Khi đã ở trong quán, Ove thoáng thấy cậu thanh niên gầy gò mắt viền đen

đưa cái bánh mì trên tay cho người đàn ông lang thang.

— Ông đấy à! - Một giọng nói vang lên, hào hứng đến nỗi lạc đi.
Ove quay lại và nhìn thấy cậu nhóc đòi xe đạp. Cậu ta đang đứng phía sau

một cái quầy dài, bóng loáng phía trước quán. Ông nhận thấy cậu ta đội một
chiếc mũ bóng chày trong nhà.

Con mèo và Parvaneh tỏ ra rất thoải mái. Cô nàng bầu bí lau mồ hôi trán,

dù trong quán lạnh cóng. Lạnh hơn cả ngoài đường. Cô rót cho mình chút
nước từ một cái bình để trên quầy. Con mèo vô tư tợp một chút nước từ cái
ly của Parvaneh khi cô không để ý.

— Hai người biết nhau à? - Cô ngạc nhiên nhìn cậu thanh niên.
— Bọn tôi là bạn. - Cậu ta gật đầu.
— Thật sao? Tôi và bác Ove cũng là bạn! - Parvaneh mỉm cười, bắt chước

sự hào hứng hơi hồn nhiên quá mức của cậu thanh niên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.