NGƯỜI ĐÀN ÔNG MANG TÊN OVE - Trang 240

Có lẽ đó là hình ảnh bộ mặt tiều tụy của Anita. Có lẽ đó là nhận thức rằng

một chiến thắng đơn lẻ sẽ chẳng là gì đối với cả một guồng máy. Một chiếc
xe Skoda bị mắc kẹt không thay đổi được gì hết. Họ luôn quay lại. Giống
như họ đã làm với Sonja. Như mọi khi. Với các điều khoản và đủ thứ giấy
tờ. Những người mặc áo sơ mi trắng luôn thắng. Và những người như ông
Ove luôn mất đi những người như bà Sonja. Không gì có thể đưa bà trở lại.

Cuối cùng, sẽ chẳng còn lại gì ngoài một chuỗi ngày lê thê với những

công việc vô nghĩa như đánh bóng quầy bếp. Ông không thể chịu nổi điều
đó nữa. Ông cảm thấy rõ ràng hơn bao giờ hết. Ông không thể đấu tranh
nữa. Không muốn đấu tranh nữa. Ông chỉ muốn tất cả chấm dứt.

Parvaneh tiếp tục tranh cãi với Ove, nhưng ông đã khép cửa lại. Cô đập

cửa rầm rầm, nhưng ông bỏ ngoài tai. Ông buông mình xuống chiếc ghế đẩu
trong tiền sảnh, cảm thấy đôi tay mình run rẩy. Tim ông đập mạnh đến nỗi
màng nhĩ của ông tưởng như sắp nổ tung. Sức ép trong ngực ông tựa như
một bóng đen khủng khiếp đang chẹn gót giày vào cổ ông, và chỉ thả ra hai
mươi phút sau đó.

Và rồi ông bật khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.