NGƯỜI ĐÀN ÔNG MANG TÊN OVE - Trang 50

Kể từ đó, ông không bao giờ vác mặt đến dự các cuộc họp tổ dân phố nữa.
Cứ nghĩ đến tổ dân phố là cái miệng ông chỉ muốn nhổ nước bọt, như thể
mấy chữ đó có nghĩa rất bậy bạ.

Khi còn cách hộp thư móp méo nhà mình mười lăm mét, Ove trông thấy

cây sậy tóc vàng. Lúc đầu ông không tài nào hiểu nổi cô ta đang làm gì.
Lênh khênh trên đôi giày cao gót, cô ta đang điên cuồng chỉ trỏ trước cửa
nhà ông. Cái nùi giẻ biết sủa - không thể gọi nó là chó - ưa đái bậy trước nhà
ông đang nhặng xị dưới chân bà chủ.

Cây sậy la hét gì đó lớn đến nỗi làm cặp kính râm tụt xuống tận chóp mũi.

Nùi giẻ sủa càng dữ hơn. Ồ, cô nàng đang tức điên lên kìa, Ove nghĩ thầm.
Lúc đó ông mới nhận ra cô ta không chỉ trỏ ngôi nhà của ông. Cô ta đang
ném đá, không phải vào nhà ông, mà vào con mèo.

Con mèo đang co rúm người lại trong một góc tường phía sau lán cất

dụng cụ của Ove. Bộ lông xơ xác trụi lủi của nó lấm tấm vết máu. Nùi giẻ
nhe răng. Con mèo rít lên đáp trả.

— Mày dám dọa Prince hả! - Cây sậy quát, tay nhặt tiếp một hòn đá và

ném về phía con mèo.

Con mèo nhảy tránh. Hòn đá trúng vào bậu cửa sổ. Cô ta nhặt một hòn đá

khác, lăm lăm chuẩn bị ném. Ove tiến nhanh tới phía sau lưng cây sậy tóc
vàng, gần đến nỗi cô ta có thể cảm thấy hơi thở của ông.

— Nếu cô ném hòn đá này vào nhà tôi, tôi sẽ ném cô vào vườn nhà cô

đấy!

Cây sậy quay lại. Mắt họ gặp nhau. Hai tay Ove đang đút túi, còn cô ta

vung vẩy nắm tay trước mặt ông như thể đang đuổi ruồi. Ông không thèm
nhúc nhích.

— Cái giống kinh tởm đó vừa cào Prince!
Cuối cùng cô ta nói, đôi mắt long sòng sọc giận dữ. Ove nhìn xuống con

chó. Nó sủa ông một tiếng. Rồi ông nhìn sang phía con mèo đang ngồi thu lu
bên ngoài nhà của ông, người lấm máu, nhưng vẫn nghênh đầu thách thức.

— Nó đang chảy máu kìa. Vậy là hòa rồi. - Ove nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.