NGƯỜI ĐÀN ÔNG MANG TÊN OVE - Trang 70

nhân lớn tuổi nói với Ove vào một buổi chiều bên đường tàu. Cậu gật đầu
đồng tình. Một số người hiểu được điều đó, số khác thì không.

Và cũng chỉ có một số người hiểu được thái độ của Ove tại văn phòng

giám đốc vào một ngày nọ.

Khi đó là hai năm sau cái chết của bố cậu. Ove vừa tròn mười tám tuổi.

Tom bị nghi lấy cắp tiền trong hộc đựng tiền của một toa xe, và Ove có lẽ là
nhân chứng duy nhất. Trên toa xe lúc đó chỉ có hai người. Theo lời giải thích
của một người quản lý tại văn phòng ngài giám đốc lúc Tom và Ove được
triệu tập lên, không một ai tin Ove là thủ phạm. Tất nhiên cậu không phải là
người lấy tiền.

Ove ngồi đợi trên một chiếc ghế gỗ ở phía ngoài phòng làm việc của ngài

giám đốc. Cậu nhìn sàn nhà được mười lăm phút thì cửa mở. Tom bước ra,
hai nắm đấm siết chặt tới mức da tay trắng bệch.

Tom nhìn vào mắt Ove, nhưng cậu tiếp tục nhìn xuống sàn nhà cho đến

khi được đưa vào phòng làm việc của ngài giám đốc.

Nhiều người đàn ông mặc com-lê có vẻ mặt nghiêm nghị đang ngồi quanh

phòng. Bản thân ngài giám đốc thì đi qua đi lại phía sau bàn làm việc, sắc
mặt hơi đỏ cho thấy ông đang giận đến nỗi không thể đứng yên một chỗ.

— Cậu có muốn ngồi xuống không, Ove? - Một trong những người đàn

ông mặc com-lê lên tiếng.

Ove nhìn vào mắt ông ta, và nhận ra ông ta là ai. Bố đã từng sửa ô tô cho

ông ta một lần. Một chiếc Opel Manta với phần động cơ khá lớn. Ông ta
mỉm cười thân thiện với cậu và chỉ tay vào chiếc ghế giữa phòng, tựa như
muốn cho Ove biết cậu đang ở giữa những người bạn và có thể thư giãn.

Ove lắc đầu. Người đàn ông gật đầu, tỏ ra thông cảm…
— Thế này nhé, đây chỉ là một thủ tục thôi, Ove. Không ai ở đây tin cậu

ăn trộm tiền cả. Cậu chỉ cần nói cho chúng tôi biết ai đã làm chuyện đó.

Ove nhìn xuống sàn nhà. Nửa phút trôi qua.
— Cậu Ove?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.