NGƯỜI ĐÀN ÔNG MANG TÊN OVE - Trang 73

mắt người này thì người kia là một bức tranh đặc biệt thu hút trong viện bảo
tàng.

— Chính Tom là người lấy tiền. - Ngài giám đốc lên tiếng.
Ove không nói gì.
Ngài giám đốc gật đầu.
— Nhưng những người đàn ông trong nhà cậu không phải là loại người

hớt lẻo.

Ove vẫn không đáp, nhưng ngài giám đốc nhận thấy cậu thẳng lưng thêm

một chút khi nghe nhắc đến gia đình mình.

Một lần nữa ông ta gật đầu, đeo kính lên mắt, xem qua một số giấy tờ, rồi

bắt đầu viết. Như thể cậu công nhân trẻ tuổi đã bốc hơi khỏi căn phòng trong
những giây phút đó. Ove đứng trước mặt giám đốc lâu đến nỗi cậu bắt đầu
tự hỏi liệu ông ta có còn nhớ đến sự hiện diện của mình hay không. Cậu
hắng giọng. Ngài giám đốc ngước mắt lên.

— Vâng?
— Điều làm nên một người đàn ông không phải là lời nói, mà chính là

hành động của anh ta. - Ove nói.

Ngài giám đốc ngạc nhiên nhìn cậu. Đó là câu dài nhất mà họ được nghe

thấy cậu công nhân trẻ tuổi nói ra kể từ khi vào làm việc ở công ty đường sắt
này hai năm về trước. Thực lòng mà nói, Ove cũng không hiểu chúng từ đâu
mà ra. Cậu chỉ cảm thấy cần phải nói ra như vậy.

Ngài giám đốc lại nhìn xuống đống giấy tờ, viết lách gì đó. Rồi ông đẩy

một tờ giấy qua bàn làm việc, và chỉ chỗ cho Ove ký tên vào.

— Đây là lá đơn xin nghỉ việc của cậu. - Ông ta nói.
Ove ký tên. Cậu đứng thẳng người lại với một vẻ mặt cứng cỏi.
— Ngài có thể bảo họ vào trong này. Tôi đã sẵn sàng.
— Ai cơ? - Giám đốc hỏi lại.
— Cảnh sát. - Ove đáp, hai nắm tay siết lại bên hông.
Ngài giám đốc lắc đầu quầy quậy và lục lọi đống giấy tờ của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.