NGƯỜI ĐÀN ÔNG XA LẠ - Trang 135

Dạ Miên

Người Đàn Ông Xa Lạ

Chương 43

Cầm chiếc chiếu trên tay, Vọng Quân nhìn Chiêu Hà than thở:
- Em không thể cho anh một cơ hội nào tốt hơn hay sao, Chiêu Hà ?
- Tôi nghĩ anh đã mò đến đây, thì anh phải hiểu rằng, anh không được chào
đón chứ.
- Em ác lắm.
- Còn nữa . Anh không được vào nhà khi chưa được lệnh của tôi.
Nói xong, Chiêu Hà quay bước vào nhà.
Đêm hôm ấy, không chỉ riêng anh mà nàng cũng không tài nào ngủ được .
Cô không thể đổ thừa cho chiếc nệm lạ . Bởi vì căn phòng này, chiếc nệm
ấm này, nàng đã từng ở đây vào mỗi dịp hè.
Ngồi bật dậy, cô len lén nhìn qua khe cửa . Anh không ngủ, anh ngồi bất
động . Chiếc mềm mỏng được anh quàng qua vai . Anh ngước mắt nhìn trời
. Trên bầu trời, sao thật nhiều và trăng cũng sáng hơn mọi khi.
Anh lẩm nhẩm mấy câu thơ của Mộng Cầm viết cho Hàn Mặc Tử:
" Nếu em đếm được những vì sao
Thì hiểu được anh yêu em đến dường nào
Tinh tú trên trời không đếm được
Tình yêu càng với lại càng cao... "
Mặc dù rất xúc động . Nhưng không hiểu sao, nàng lại mở cửa bước ra với
khuôn mặt lạnh lùng . Tiến lại gần anh, nàng nói:
- Khuya rồi, sao còn lẩm nhẩm gì thế ? Không để cho ai ngủ hay sao ?
- Tôi đói . Cô có chút gì cho tôi ăn không ?
- Không . Thức ăn mẹ tôi chuẩn bị cho tôi chỉ ăn đủ một tuần trước khi
cưới . Anh không thể ăn thức ăn của tôi . Anh cũng biết rồi, gần đây không
có siêu thị . Vả lại, hạng người như anh chết sớm thì sẽ đỡ khổ cho đàn bà,
con gái bọn tôi.
- Chiêu Hà ! Tôi đang đói lắm đây . Tôi xin cô mà . Suốt ngày nay theo cô
đến đây, tôi đã ăn được gì đâu . Sợ mất dấu tích của cô, nên ngay cả dừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.