NGƯỜI ĐÁNH CẮP SỰ THẬT - Trang 124

Bồ Tri Tri, vốn là một viên tướng của vua Trà Toàn. Một nước Hoa Anh.
Và một nước Nam Bàn.
Ta ra đi vào một ngày yên tĩnh của lịch sử Đại Việt. Bấy giờ thì cuộc chiến
giữa chúa Trịnh và chúa Nguyễn, cuộc chiến nổ ra từ hơn ba muơi năm
trước đó, đang ở vào thời hưu chiến. Chúa Nguyễn Phúc Tần gặp ta ở đèo
Cù Mông. Ông đang trên đường trở về kinh sau chuyến kinh lý các phủ
huyện phía nam, chắc là khá vất vả, nên cả người lẫn ngựa đều nhuễ nhoại
mồ hôi. Chúa Nam Hà hỏi ta đi đâu. Ta nói là đi tìm vị tổ phụ của mình đã
thất lạc trong cuộc binh lửa năm 1471.
-Đã gần hai trăm năm trôi qua, làm sao tìm cho ra?
Chúa hỏi.
Ta nói cứ theo sử văn mà tìm.
Chúa hỏi theo sử văn nào.
Ta nói đó là sách Bản Kỷ Thực Lục, là sách chép tiếp sách Đại Việt Sử Ký
Toàn Thư, do nhà soạn sử Phạm Công Trứ ở Bắc Hà soạn.
Chúa bỗng gò cương ngựa, con ngựa hơi chồm lên, rồi vẫy mạnh đuôi.
-Là dân nước Nam Hà mà đi đọc sử sách của người nước Bắc Hà, ta e đã
phạm sai lầm.
-Xin chúa thượng chỉ bảo cho kẻ hậu sinh này biết đã phạm sai lầm nào?
-Không những phạm sai lầm, mà còn là đem lòng không vua.
Chúa Nam Hà giận dữ nhìn ta, rồi quất ngựa đi
Còn lại một mình nơi núi đèo hiu quạnh, ta bỗng thấy đầu óc ta trống rổng
khác thường. Bỗng, chẳng còn muốn nghĩ tới thứ gì nữa. Ngay cả nghĩ ta là
Lê Ruông đang đứng một mình nơi núi đèo, đừng nói chi là nghĩ tới nước
tới vua. Tự dưng đầu óc ta như thế. Chứ nào phải như chúa Nam Hà nói là
đem lòng không vua.
Ta nói với con ngựa già của ta :
-Này ngựa, có chi buồn hơn làm con dân một nước mà bị vua của mình
mắng là phản quốc. Ta có đọc sử sách của người Bắc Hà cũng cốt để biết
đường tìm tổ phụ ta, chứ chẳng có mưu bá đồ vương nào cả.
Ta thấy con ngựa già của ta khóc. Chẳng biết là do cảm động trước những
lời chân thành của ta, hay là do tủi thân mà khóc. Ngựa là của đám khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.