NGƯỜI ĐÁNH CẮP SỰ THẬT - Trang 40

Nguyễn Thanh Hiện

Người đánh cắp sự thật

HỌC THUYẾT CỦA NGƯỜI SẮP CHẾT

Khi nghiệm lại cái may chung của đất nước, ông Ruông càng thấy qúi dòng
họ của mình. Dòng họ Lê của ông tồn tại cho đến đời ông là quá kỳ diệu. Ở
miền núi Tượng sông Tượng biết bao dòng họ nay chỉ nghe nói đến mồ mả
chứ chẳng còn người nào. Nên ông có nảy ý muốn các bậc tổ phụ của mình
đều trở nên vĩ đại đối với con cháu nhà họ Lê là cũng phải thôi.

Có một vị tổ phụ, nếu không có ý này nọ của ông Rường hàng xóm, ông
Ruông đã xếp vào hàng các nhà xã hội tầm cỡ thế giới. Đó là vị tổ phụ thứ
ba của dòng họ Lê, ông Ba, tức ông nội ông Ruông.

Trong Hồ Sơ Các Bậc Tổ Phụ, ông Ruông mở đầu truyện chép về ông nội
mình như sau :
Nếu như một vì vua muốn nới rộng đất nước mình đang trị vì, thì ông nội ta
cũng muốn nới rộng khoảnh ruộng ông đang cày. Bỡi vì nới, tức là làm cho
hơn cái đương có (rộng hơn, dài hơn, nặng hơn, … ), được coi như một thứ
xu hướng khó có thể tránh được, hoặc có thể nói là không thể thiếu được
trong cuộc tồn sinh của muôn loài.

Nhưng có điều chắc chắn không phải vì ham muốn giống vua mà ông
Ruông xếp ông nội mình vào hàng các nhà xã hội.

Cũng đều là nới, nhưng theo ông Ruông thì nới nước đơn giản hơn nhiều so
với nới ruộng. Thì cứ việc gây sự với một nước láng giềng, hoặc một nước
nào đó không láng giềng cũng được (nước ông Ruông nói ở đây là khái
niệm bao gòm cả đất đai và người ở) rồi xua quân đánh chiếm, thắng, tất sẽ
được thêm đất thêm dân. Đại để xưa nay, nới nước là vậy. Tất nhiên là khi
gây sự, người ta phải viện đến một thứ lý do nào đó thuộc hạng mục chính
nghĩa, tức không thuộc phi nghĩa, tức cũng không thuộc vô nghĩa, hoặc là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.