NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 319

“Tỉnh rồi à.” Gần đó vang lên giọng trầm trầm của đàn ông.

Cô ngước lên, nhìn thấy Liệt Nùng đứng dậy khỏi ghế, đi về phía cô.

“Cô bị sốt.” Anh đi tới bên giường, giọng nói không chút trầm bổng:

“Mê man một ngày, tối hôm trước sốt tới 39 độ rưỡi, phải truyền nước mới
hạ được một chút”.

Cô nhìn anh một lát, “Anh ở với tôi cả đêm?”.

Liệt Nùng không trả lời câu hỏi của cô, chỉ quay lại: “Tôi đi gọi y tá

thay chai truyền”.

Cô nhìn theo bóng anh khuất sau cánh cửa, từ từ nằm lại vào chăn.

Rất nhanh, có một y tá vào thay cho cô chai dịch thứ hai, đo nhiệt độ,

nói với cô rằng bây giờ chỉ sốt hơn năm độ nhưng vẫn không được sơ suất,
sáng sớm hạ sốt, trong ngày có thể sẽ lại tăng.

Sau khi cô y tá đi, Liệt Nùng vẫn ở lại, ngồi trên chiếc ghế ngay gần đó

đọc sách.

Lật quyển sách trong tay, anh bỗng nhiên lên tiếng: “Không ngủ được

à?”.

“Khát nước.” Cô cũng không khách khí.

Anh đứng dậy rót cho cô cốc nước nóng, uống xong cô lại nằm xuống.

“Nhẫn nhịn một chút.” Anh quay lại ghế, “Tôi biết người cô ra mồ hôi

rất dính dớp, khó chịu, tôi sẽ bảo Bành Nhiên lát nữa mang quần áo cho cô,
khi nào hạ sốt thì thay”.

Cô nhìn anh, im lặng một lát, giọng nói vì sốt mà trở nên ong ong: “…

Cảm ơn anh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.