NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 49

Nam nữ xung quanh đều nín thở, hưng phấn một cách khó tả nhìn hai

đương sự đen đủi phát điên kia.

Mạnh Phương Ngôn mà cởi thì tối nay đám con gái chắc chắn sẽ mất

ngủ. Chúc Tịnh mà cởi thì đám con trai trước giờ quỳ gối thèm thuồng mà
không dám đến gần cô sẽ không thể kiềm chế nổi.

Dù ai cởi, chí ít cũng có nửa số người ngồi ở đây được mãn nhãn.

Chúc Tịnh còn chưa kịp lên tiếng, Mạnh Phương Ngôn đã có động tác.

“Để tôi.” Anh nghiêng đầu nhìn cô, chầm chậm cởi từng cái cúc áo của

mình.

Cô nhìn anh, nhìn ngón tay dài mà gầy của anh, nhìn làn da trắng xuất

hiện từng chút từng chút một, từ ngực… cho tới cơ bắp tám múi.

Chúc Tịnh cảm thấy cổ họng khô rát nhưng lại không muốn kém cỏi

quay đi.

Rất lâu sau, Mạnh Phương Ngôn mỉm cười nhìn cô, đường hoàng đặt áo

sang bên cạnh.

Phải nói đó là một nửa người ở trần của đàn ông mà người ta không thể

không nhìn, giống như loại rượu họ uống hôm đó, là sự kết hợp hoàn hảo
giữa mãnh liệt và tao nhã, thậm chí có thể dễ dàng khêu gợi những bồng bột
nguyên thủy nhất của người phụ nữ.

Chúc Tịnh có nhắm mắt lại cũng nghe được tiếng xuýt xoa xì xào của

đám con gái đang râm ran vang lên. Cô âm thầm ổn định lại nhịp thở, thu
ánh mắt lại, cầm lấy áo khoác của mình rồi nói với mọi người, “Mình hơi
đau đầu, về tắm rửa nghỉ ngơi trước, mọi người chơi vui vẻ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.